Tôi nhớ chuyện lâu rồi khi em còn trong trắng chưa biết chuyện yêu đương
Ngày ấy theo em bao năm trời đưa đón tôi muốn nói yêu em
Ngây thơ em đùa phá, em trao mắt đa tình, tay trong tay trìu mến
dựa vào lòng tôi thêm khát khao đam mê
Trời Cà Mau em đứng bên sông dài
buồn trôi theo con nước ròng,
thuyền ai lênh đênh giữa dòng
lục bình xanh ngát trôi lững lờ ngang bến đợi mong.
Em ước bên sông có người hái bông lục bình
tặng người con gái
vẫn mơ ngày hai đứa nên duyên.
Rồi anh lại về đây, về vùng đất yêu thương
đôi chúng ta lớn lên năm nào.
Đất trời Cà Mau bao la ngút ngàn,
tuổi thơ lang thang bên dòng sông lững lờ,
anh soi còng ba khía hay cắm câu cua
em vô tư lội sình bùn lầy lấm lem, ôi cô bé Cà Mau
với đôi mắt huyền ngày xưa.
Những đồi hoa sim ôi những đồi hoa sim tím chiều hoang biền biệt
Vào chuyện ngày xưa nàng yêu hoa sim tím khi còn tóc búi vai
Mấy lúc xông pha ngoài trận tuyến ai hẹn được ngày về
Rồi một chiều mây bay từ nơi chiến trường Đông Bắc đó
Lần ghé về thăm xóm hoàng hôn tắt sau đồi.
Viết vội đôi dòng, con gửi mẹ hiền dấu yêu
Nỗi niềm con mang, bao ngày xa vắng nhà
Là bao ngày xa mẹ, mẹ yêu ơi
Quê nhà, mẹ đừng buồn nhé.
Nhớ thu nào tựa vai anh em nói
Mắt lệ nhỏ tình đôi ngả phôi pha
Nuốt nghẹn ngào mình ngăn cách chia xa
Em xin hứa kiếp sau tròn mộng ước.
Chỉ một lần duy nhất
Mà nhớ anh trọn đời
Chỉ làn môi cắn nhẹ
Đã làm lệ em rơi.
Tôi từ nơi rừng sâu, đèo cao gió sầu
Vắng xa từ lâu phố thị đèn màu
Tìm về trong cơn khát khao
Những cuộc vui thuở nào mà lần đi quên từ giã.
Cuộc đời là bể dâu ai làm sao biết được mai này sẽ đi về đâu
Hãy cùng thương mến nhau không tranh đua thù ghét chẳng màng những lợi danh
Đừng vì đua tranh đánh mất đi tình người
Nhân quả ở đời sẽ chẳng trừ một ai.
Người hỏi vì sao tôi hát say mê chi khúc nhạc buồn dở dang
Trả lời bạn ơi tôi trót mang thân duyên kiếp nghiệp là ca sầu
Đàn buông tiếng tơ nhạc buôn ý thơ khúc trữ tình muôn màu
Lắng trong lời ca, tôi ru hồn tê tái bởi cuộc tình đổi thay