Siết chặt bàn tay thương sao đôi tay trần
Mang buồn vui thế nhân
Siết chặt bàn tay đêm vui có nhiều sao rơi
Tuy gần nhưng xa xôi.
Tưởng anh quên, nên tôi nhắc ngày mai cuối tuần
Tôi theo tàu về thăm quê cũ, anh có nhắn gửi gì không anh
Tưởng anh quên, nên tôi nhắc kỷ niệm ngày xưa
Ta chung trường đi sớm về trưa, nấp bên hè đợi tạnh cơn mưa
Từ miền cao tôi thèm
Về thành phố xa hoa một vài hôm thăm nhà
Con đường nối tiếp xưa này đón chân tôi
Áo xanh đất đỏ nhuộm đầy bọc hành trang nhẹ bỗng trên tay
Tím cả rừng chiều một chiều tan bóng xế
Khi gió cuốn đìu hiu tím chiều lên màu
Từ xưa có nàng vẫn đợi
Vẫn chờ trông ngóng mùa hoa tím rừng thu
Nàng có ba người anh đi nhập ngũ
Những đứa em nàng có em chưa biết nói
Tôi người chiến binh xa gia đình
Ở đơn vị về, cưới em xong là đi!
Em ơi em mai anh về đất Quảng
Trời miền Nam giáp tết quá nôn nao
Thèm chi mô một chén rượu Hồng Đào
Dẫu chưa uống đã say từ câu hát
Đành lòng sao anh khi tình ta đã lỡ làng rồi
Đành lòng sao anh lời chia tay quá muộn màng rồi
Lòng còn yêu anh nói sao cho vừa hết nghĩa yêu đương
Buồn nào cho vơi hết tâm tình em gửi cho anh
Đèn hỏa châu thắp đỏ từng đêm biên giới xa xôi
Nhìn đèn châu giang, đi hoang tìm kỷ niệm
Hôm nao mình ly biệt, anh dặn dò rằng mai mốt anh về.
Tình yêu có tự nơi đâu
Êm êm một khúc sông Cầu
Sao trời lọt qua mắt lưới
Rơi đầy xuống dòng sông sâu
Mùa hoa nào làm lòng em xao xuyến
Mùa hoa nào còn đẹp mãi trong tim
Tuổi thần tiên nhiều mơ ước êm đềm
Không u hoài đẹp như nắng ban mai