Huệ Trắng Năm Xưa

Tôi kể bạn cùng nghe, chuyện tình thời thơ mộng
Tuổi mới vào yêu nhiều mơ ước xa xôi
Cuộc tình đầu tiên tôi trót trao một bóng hình
Cô gái nhà bên mang tên một loài hoa.

Người Hỡi Đành Sao

Sao anh nỡ phụ phàng để lòng tôi quặn đau
Bao tháng ngày bên nhau người quên hết sao người
Giờ người vui với ai để mình tôi đắng cay
Cớ sao anh lại nỡ vội vàng quên mau bao ước mơ.

Cung Đàn Đã Lỡ

Từ đây thôi hết rồi, tinh ta giờ hai lối, em hãy về đi
Đừng thương tiếc nhiều, tình đã chia phôi
Hoa nào là đóa hoa yêu
Tình nào là tình hay dang dở.

Hương Tình Cố Nhân

Ϲhiều chậm đưa đi về qua lối cũ
Ϲhân bước âm thầm hồn không nắng không mưa
Bất chợt ngẩn ngơ một ánh mắt mơ hồ
Bâng khuâng nhìn nhau rồi không nói nên câu

Nếu Một Ngày Xa Em

Nếu một ngày xa em trời hóa mây đen lòng đầy tâm tư
Nếu một ngày xa em dù cho nắng ấm lòng vẫn giá lạnh
Tâm tư héo mòn khi người không ở bên
Hoa kia chẳng còn ngọt ngào sắc hương.

Áo Mới Người Đam Mê

Trăng đêm nay cũng buồn thương tình trắng bàn tay mộng bao tuổi xa người
Ngày hôm qua còn đưa đón đón đưa người nuông chiều ai ngờ giờ trắng tay
Khi tình thay áo mới sa vào chốn đam mê.

Bến Mơ Có Em Chờ

Bước đường chông gai đời trai sương gió tháng năm phiêu bồng
Ngày dài lênh đênh chốn phồn hoa với bao mộng mơ
Số trời trao chúng ta gặp nhau kết đôi kề bên sớm tối.