Em đã mang thân cho một kiếp má hồng
Trời không cho em may mắn nơi trần gian
Người không cho em được ấm êm duyên đầu
Đời không cho em được sống trong nhung lụa
Như bao người con gái khác.
Những đồi hoa sim ôi những đồi hoa sim tím chiều hoang biền biệt
Vào chuyện ngày xưa nàng yêu hoa sim tím khi còn tóc búi vai
Mấy lúc xông pha ngoài trận tuyến ai hẹn được ngày về
Rồi một chiều mây bay từ nơi chiến trường Đông Bắc đó
Lần ghé về thăm xóm hoàng hôn tắt sau đồi.
Viết vội đôi dòng, con gửi mẹ hiền dấu yêu
Nỗi niềm con mang, bao ngày xa vắng nhà
Là bao ngày xa mẹ, mẹ yêu ơi
Quê nhà, mẹ đừng buồn nhé.
Nếu lòng anh muốn quên bao nhiêu kỷ niệm mình đã trao nhau
Thì còn nói chi nữa biết bao nhiêu lần hứa rồi cũng quên mau
Để ta âu sầu cho trái tim nghẹn ngào xót xa lòng đau.
Màn đêm buông xuống sao lòng sầu chơi vơi
Em có hay nơi này anh vẫn chờ mong em
Bao nhớ nhung bao kỷ niệm xưa đó
Mà hai ta ước mơ.
Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng
Hương nồng hoa tình ái, đậm đà gây nhớ gọi tên
Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ ranh vườn
Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi.
Xưa yêu chúng mình chung một bóng
Dệt mộng mơ, ước hẹn và chờ mong
Từng chiều về, hò hẹn dưới ven sông
Nàng hay hờn vì để em đợi trông
Cuộc sống vô thường ai biết được ngày mai ra sao
Cuộc sống vô thường nên khuyên người đừng tham sân si
Tập sống từ bi mang tình thương sớt chia cho người
Lối chánh thiện duyên mong ai đừng vội quên hướng đi
Hãy cố xua tan bao giận hờn còn vương tâm trí
Sống cho chan hòa, đừng chấp đời, chấp người mê si
Đôi khi định ngỏ với anh duyên tình đầu
Nhưng sợ tình đầu dang dở mộng về sau
Em ơi yêu nhau ngại chi lời nói
Mến nhau sợ chi tình sầu tình dở dang về sau.
Đời là kiếp phù sinh , đâu theo được ý mình
Từ lúc mẹ cha sinh, đến khi xa lìa trần
Ngày yên vui không mấy, biết bao điều đắng cay!
Biết bao điều phũ phàng, theo ta với thời gian