Tôi từ nơi rừng sâu, đèo cao gió sầu
Vắng xa từ lâu phố thị đèn màu
Tìm về trong cơn khát khao
Những cuộc vui thuở nào mà lần đi quên từ giã.
Cuộc đời là bể dâu ai làm sao biết được mai này sẽ đi về đâu
Hãy cùng thương mến nhau không tranh đua thù ghét chẳng màng những lợi danh
Đừng vì đua tranh đánh mất đi tình người
Nhân quả ở đời sẽ chẳng trừ một ai.
Nếu lòng anh muốn quên bao nhiêu kỷ niệm mình đã trao nhau
Thì còn nói chi nữa biết bao nhiêu lần hứa rồi cũng quên mau
Để ta âu sầu cho trái tim nghẹn ngào xót xa lòng đau.
Màn đêm buông xuống sao lòng sầu chơi vơi
Em có hay nơi này anh vẫn chờ mong em
Bao nhớ nhung bao kỷ niệm xưa đó
Mà hai ta ước mơ.
Đêm đêm ngủ mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng
Hương nồng hoa tình ái, đậm đà gây nhớ gọi tên
Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ ranh vườn
Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi.
Tình yêu thế nào quên được
Ôi phút mặn nồng giờ say đắm duyên trao
Khi ta biết nhau yêu môi mềm thanh cao
Mộng mơ những điều ta hẹn ước trao.
Em hỡi em ơi khi đường tình chia hai lối
Em có buồn không khi thu về thiếu vắng anh
Lá vẫn còn rơi bên lối cũ ta hẹn hò
Quán quen phố nhỏ nay vắng người xưa ghé thăm
Phải chi ta ngày xưa không gặp gỡ
Câu nói yêu nhau nào chẳng phải vội vàng
Để không hão huyền về giấc mơ suốt đời
Long đong phận trôi miệt mài tìm lối thoát
Tỉnh trong cơn mộng tôi thầm kể lại chuyện xưa
Tình đầu tươi mãi từ khi sánh vai chung đường
Gót xưa chân mềm thời học sinh, với bao kỷ niệm tình yêu đầu
Cầm tay nhau nói yêu nhau thật lòng suốt cả đời sau
Ngày mình yêu nhau từ khi hai đứa chung trường
Hai đứa vui đùa em nói rằng em rất yêu anh
Hẹn thề trăm năm sẽ mãi không phai mờ
Mai mối cau trầu đôi mình nên nghĩa phu thê