Anh Đã Xa Tôi

Người thương ơi anh ở phương nào
Anh có còn thương nhớ em không
Bao tháng năm ân tình mặn nồng
Mong chúng ta nên nghĩa vợ chồng
Mà giờ anh nỡ sang sông.

Người Đành Phụ Tôi

Lòng này tan nát khi thấy em cùng ai bước đi trên đường về
Ôi đã hết rồi người đành phụ tôi người nỡ dối gian tôi
Giọt nước mắt lăn dài trên khóe mi
Giờ còn gì đâu tiếng yêu ta trao hôm nào
Giờ sao chua xót đắng cay nghẹn ngào.

Nhà Anh Vách Lá

Nhà anh vách lá đâu dám yêu em
Đâu dám yêu dám mộng sang giàu
Đứng nhìn qua ngõ nhà em
Thấy em hiền trong lòng thương mến
Người con gái rất là hiền ngoan.

Sài Gòn Bolero

Mai tôi đi về bên đó, sẽ mang theo nỗi buồn
Thành phố không còn tên
Bạn tôi ở lại đây, mỗi ngày nhìn con phố
Bụi bay tiếng xe ồn

Tiếng Yêu Ban Đầu

Ôm bao nỗi buồn, ngậm ngùi trường nhớ về ai
Mà người ta nay đã phụ tôi rồi
Giọt lệ này tôi khóc cho ai, rồi ngày mai tôi sẽ quên đi người
Quên một người mà tôi đã từng yêu

Đường Tình Rẽ Đôi

Anh biết đời anh từ đây sẽ mất em rồi
Ánh mắt nụ cười không còn ngày tháng chung đôi
Đường tình rẽ đôi lòng anh tan nát rã rời
Như ai xé ai cào như người xát muối vào tim

Mười Năm Tình Còn Đau

Hơn mười năm rồi anh tình cờ gặp em, nơi trường xưa năm cũ
Ngỡ ngàng nhìn nhau, anh hỏi em câu rằng:
“Lâu nay em sống thế nào? Gia đình giờ ra làm sao?”
Chợt em đôi dòng lệ thắm tuôn trào, e ngại không nói nên lời
Để lòng anh thấy nao nao.

Lời Thứ Tha Tội Tình

Gửi tới em, muôn lời xin lỗi, về chuyện xưa chúng mình
Ngày mới quen nhau, em như tờ giấy trắng, nét môi chưa nhuốm bụi tình
Còn tôi lúc xưa, cuồng si bao bóng hồng, chạy theo vào kiếp đua tình.