Vu Lan Con Về Mẹ Ở Đâu

Năm tháng xa làng quê con đến nơi đô thành,
Nay con đã trở về tìm mẹ hiền chốn xưa nơi làng quê,
Hỡi ơi nát tan cõi lòng ngày trở lại không thấy bóng mẹ đâu.

Mẹ hiền nơi nào nơi nào mẹ hỡi,
Có nghe con khờ gọi từng tiếng xót xa,
Gió mưa xé tan cõi lòng Vu Lan về mẹ đã xa ngàn khơi,
Ai nỡ chia đôi đàng con phận nghèo giờ phải thêm mồ côi.

Giữa Lòng Đất Mẹ

Từ giã áo thư sinh,
Lìa xa mái gia đình,
Ði giữa lòng đất mẹ,
Trải qua bao dâu bể,
Ðầy sóng gió điêu linh.

Ðời còn lắm công danh,
Người tranh đấu chưa thành,
Mưa gió còn giá lạnh,
Niềm đau thương canh cánh,
Ðất mẹ vẫn nặng tình.

Hết Duyên Hết Nợ

Anh hỡi từ đây ngày mơ tháng mộng đành xin vẫy chào,
Khi bước đường yêu anh và tôi đi không còn chung lối,
Cuộc tình mình xây với nhiều ước mong,
Trao hết về nhau muốn bên nhau suốt đời,
Ngờ đâu hai ta hai đôi bờ xa cách.

Tan vỡ thật sao giờ phải chấp nhận tình duyên đã cạn,
Vẫn biết tình yêu yêu từ con tim không điều gượng ép,
Người còn vì nhau sẽ chẳng bước đi,
Khi muốn rời xa luyến lưu cũng được gì,
Thì thôi cớ sao không quên mối tình này đi.

Ngày Xưa Hai Đứa

Kỷ niệm ngày xưa hai đứa thoáng đâu đây môi tình đắm say,
Kỷ niệm ngày xưa hai đứa nói yêu nhau thật lòng lâu lắm,
Đôi tim bé như say khẽ nguyện cầu mình bên nhau mãi,
Em khóc ướt vai anh sẽ thật buồn khi ta mất nhau.

Kỷ niệm ngày xưa hai đứa đã xa nhau thật rồi có hay,
Dại khờ vì anh không nói, nói yêu em khi còn hai đứa,
Hôm nay đứng trông theo, bóng một người về nơi xa ấy,
Anh có biết không anh, tiễn anh về tình tôi mất rồi.

Nếu Xa Nhau (Đức Huy)

Nếu xa nhau, anh xin làm mây thu,
Khóc em, dài những tháng mưa ngâu,
Mưa thu buồn, buồn đời anh bấy lâu,
Gió thu sầu, hát bài ca nhớ nhau.

Nếu xa nhau, anh xin làm dòng sông,
Nhớ em dài những thoáng mênh mông,
Khúc sông buồn, buồn trời bao lá rong,
Tím mây chiều lạc loài vương nhớ nhung.

Xin Lỗi Mẹ (Randy)

Thời gian qua vô tình không nghỉ tới,
Phận làm con hiếu nghĩa đáp chưa tròn,
Mẹ buồn con có bao giờ con biết,
Con xin lỗi mẹ tha thứ cho con.

Mẹ thương con đã hy sinh trọn kiếp,
Vạn niềm đau mẹ giấu kín trong lòng,
Mẹ cười vui tuy đời không thuận ý,
Miếng ngon mẹ nhường hơi ấm trao con.

Mực Tím Mồng Tơi

Chuyện mình ngày thơ ấu hái chung mồng tơi về chơi trò sách vở,
Tháng năm lớn dần mình chung lớp lưu luyến rồi yêu nhau.
Kể từ đó em hái mực mồng tơi,
Mực mồng tơi màu tím viết thư tình cho anh,
Thương thương màu tím buồn hẹn nhau quán bên đường.

Thì thầm chuyện đôi lứa chẳng ai được nghe vì em còn mắc cỡ,
Nếu anh nói lại chuyện hai đứa em sẽ giận nghe anh.
Tình yêu đó em viết từng bài thơ,
Mực mồng tơi màu tím với duyên tình ban sơ,
Qua bao ngày tháng dài tình khôn lớn ai ngờ.

Ngại Ngùng (Trần Thiện Thanh)

Muốn nói mà ngại ngùng,
Thư lòng anh viết gửi cho em,
Muốn nói lời trao duyên,
Sao tình riêng cứ ngại ngùng thêm.

Em là cô gái, vui bên màu vải,
Kén tơ nuôi tằm, lo cho ngày mai, anh là người trai,
Hiên ngang trên vai bên đàn bên súng cố xây đời tươi.

Uống Hết Đêm Này

Em ơi nếu mình không duyên nợ,
Thì đường tình thôi nhắc lại làm gì,
Chớ buồn cho lệ thấm hoen mi,
Chuyện ngày xưa như kỷ niệm buồn,
Đưa nhau một lần rồi đoạn cuối phân ly.

Anh đâu trách hờn cho duyên phận,
Vì nhiều mộng mơ nên vướng sợi buồn,
Gắng cười cho trọn tiếng yêu thương,
Rồi ngày mai mỗi đứa một đường,
Đêm cuối chưa tàn sao lệ vấn vương.

Năm Cụm Núi Quê Hương

Chiều nay có người thương binh,
Trở về thăm nguyên quán,
Với một bàn tay còn lại,
Quê hương anh mấy ải đèo xa,
Chiều thơ êm ả câu hò,
Ngũ Hành năm cụm núi xanh mờ.

Mẹ thương buồn kể anh nghe,
Ngày xưa mẹ cùng cha,
Trai lành gái đảm thương nhau,
Vì tình duyên hai đứa ngoại già cho lấy nhau,
Đám cưới vài buồng cau líp trầu.