Kiêu Sa Em Về Đâu

Trời cho em, con số kiêu sa nên tình em tựa mây khói,
Chớm vào yêu, người đưa tình đón, vây lấy đời em,
Bằng trò vui thế nhân, bướm ong đua tình, bên em em nào biết.

Rồi ngày kia, em gái kiêu sa lao thân vào những cuộc vui,
Ánh đèn buông, dập dìu em bước, vui với thâu đêm,
Đèn mầu theo khói bay, ngả nghiêng say tình, em quên đời em từ đây.

Tâm Sự Chàng Ca Sĩ

Tôi nói về đời tôi số phận ca sĩ sống trong màng nhung,
Khi ánh đèn vàng xanh long lanh sáng soi trên nét mặt tô màu,
Lời ca chất chứa trong tim niềm thương đau,
Nhiều đêm thức trắng suy tư từng canh thâu,
Nhiều đêm tiếng ca không mua được lòng người.

Nghe tiếng đàn hoà vang tâm hồn tôi thấy lân lân buồn buồn,
Em gái hỏi chàng ơi sao anh đắm say trong khúc nhạc ân tình,
Trời cho tiếng hát nên anh thường ngân nga,
Đời anh đang sống như con tằm nhả tơ,
Người yêu đã cho anh thấm ngọt mùi tình.

Hồng Nhan (Tuấn Quang)

Từ làng quê nghèo em lên chốn thành đô,
Ôm bao ánh đèn mờ tìm tương lai rạng rỡ,
Khói thuốc bay hoà vào từng điệu nhạc lên cao,
Khoác áo tươi màu hồng em đẹp tựa ngôi sao.

Người ôm em vào lòng, bao đam mê gọi mời,
Bên men say rã rời đâu có yêu người ơi,
Chỉ là bao cuộc vui tiền mua lấy thân em,
Khi đêm xuống ôi cuộc đời em cười mà lệ như rơi.

Nếu Xuân Này Vắng Anh

Xuân đã về anh có hay,
Hoa bướm vui mùa xum vầy,
Nơi phương trời anh có nhớ,
Một người luôn nhắc tên anh,
Và mơ duyên lứa đôi.

Nếu xuân về vắng anh,
Ong bướm thôi dệt duyên lành,
Dây tơ trùng cung lỡ phím,
Cho khúc hát ái ân,
Từ đây lỡ tơ duyên.

Đom Đóm (Phượng Linh)

Đom đóm đâu ra chiều hôm thật nhiều,
Tiền đồn ven biên anh vừa lên phiên đổi gác,
Từng bày đom đóm như thấp sáng kỷ niệm của chúng ta,
Ngày xa xưa chơi trò đi trốn nhau,
Cho em đi tìm gọi anh Đom Đóm ơi.

Anh khéo nên em thường hay giận hờn,
Một lần anh thua em trèo lên trên ngọn khế,
Nào ngờ mưu kế đem đom đóm anh cài lên tóc em,
Từ đêm đen lập lòe đom đóm bay,
Em anh đây rồi nên vẫn khen anh tài ghê.

Nó Và Tôi

Tôi nó sinh ra nhằm chinh chiến mới quen nhau mà thương mến,
Nó quê ngoài kia từ lâu lắm chưa lần về,
Ngày tôi gặp nó nét đăm chiêu đêm nhập ngũ,
Thấy thương nhau nhiều quá.

Ba tháng trong quân trường cam go đã chai tầm hồn lính mới,
Nó luôn bảo tôi đừng than oán chi cuộc đời,
Vì khi nhịp súng vẫn đêm đêm vang vọng mãi,
Tao mày nào được vui.

Một Mình Thôi

Trang thư xanh em lén trao anh,
Viết bằng mực tím, tím bông hoa cà,
Mà hồi xưa em thường hằng mơ ước,
Ngày hợp hôn anh kết hoa để tặng em.

Đêm năm xưa có gió heo may,
Gió đùa trên tóc ngủ say bên lưng đèo,
Trả lại anh con đường tình năm cũ,
Đường tình ơi ta với ta một mình thôi.

Trả Lại Em Màu Tím (Mạnh Quỳnh)

Trả lại em màu tím màu hoa yêu mộng mơ với bao lời hứa hẹn,
Tình đầu nay dở dang người ơi sao phũ phàng để nước mắt hoen bờ mi.
Bằng lăng tím màu tìm em chốn nào,
Dòng đời mênh mông biết em giờ phiêu bạt trời nao.

Chuyện Giàn Hoa Giấy

Ngắm Giàn hoa giấy nở,
đầy bên hiên nhà ai khiến lòng thêm u hoài,
Hoa tím chẳng nhạt phai,
màu hoa khơi nhớ lại,
chuyện xưa thuở tuổi học trò,
Hai đứa thơ ngây chơi chung trò trốn tìm,
nhặt hoa rơi ép vào trang giấy trắng.

Chỉ Còn Lại Niềm Đau

Chỉ còn lại niềm đau, khi trái tim yêu, nay vỡ tan theo mộng ảo ban đầu,
Chỉ còn lại niềm đau, khi người đang tâm, gieo trái đắng trong nhau,
Đành lòng nỡ phụ nhau, người xem yêu thương như nước trôi qua cầu,
Để riêng ta u sầu, ôm mối duyên đầu lỡ rồi tình đau.