Nó Và Tôi

Tôi nó sinh ra nhằm chinh chiến mới quen nhau mà thương mến,
Nó quê ngoài kia từ lâu lắm chưa lần về,
Ngày tôi gặp nó nét đăm chiêu đêm nhập ngũ,
Thấy thương nhau nhiều quá.

Ba tháng trong quân trường cam go đã chai tầm hồn lính mới,
Nó luôn bảo tôi đừng than oán chi cuộc đời,
Vì khi nhịp súng vẫn đêm đêm vang vọng mãi,
Tao mày nào được vui.

Một Mình Thôi

Trang thư xanh em lén trao anh,
Viết bằng mực tím, tím bông hoa cà,
Mà hồi xưa em thường hằng mơ ước,
Ngày hợp hôn anh kết hoa để tặng em.

Đêm năm xưa có gió heo may,
Gió đùa trên tóc ngủ say bên lưng đèo,
Trả lại anh con đường tình năm cũ,
Đường tình ơi ta với ta một mình thôi.

Trả Lại Em Màu Tím (Mạnh Quỳnh)

Trả lại em màu tím màu hoa yêu mộng mơ với bao lời hứa hẹn,
Tình đầu nay dở dang người ơi sao phũ phàng để nước mắt hoen bờ mi.
Bằng lăng tím màu tìm em chốn nào,
Dòng đời mênh mông biết em giờ phiêu bạt trời nao.

Chuyện Giàn Hoa Giấy

Ngắm Giàn hoa giấy nở,
đầy bên hiên nhà ai khiến lòng thêm u hoài,
Hoa tím chẳng nhạt phai,
màu hoa khơi nhớ lại,
chuyện xưa thuở tuổi học trò,
Hai đứa thơ ngây chơi chung trò trốn tìm,
nhặt hoa rơi ép vào trang giấy trắng.

Chỉ Còn Lại Niềm Đau

Chỉ còn lại niềm đau, khi trái tim yêu, nay vỡ tan theo mộng ảo ban đầu,
Chỉ còn lại niềm đau, khi người đang tâm, gieo trái đắng trong nhau,
Đành lòng nỡ phụ nhau, người xem yêu thương như nước trôi qua cầu,
Để riêng ta u sầu, ôm mối duyên đầu lỡ rồi tình đau.

Người Em Năm Cũ

Tôi trở về đây,
Thăm lại bạn hiền thăm lại nguời thương,
Đường mòn quanh co men theo lối nhỏ,
Cây thông đã già thẫn thờ truớc sân,
Dây leo vẫn còn năm tháng không phai,
Nhưng nguời đâu rồi em gái miền quê?

Năm cũ gặp nhau,
Nói chuyện chúng mình bao giờ thành đôi,
Và rồi ai ơi, xếp bút lên đường,
Ra đi anh hẹn một ngày nắng đẹp,
Anh sẽ trở về quê cũ thăm em,
Thăm lại mái truờng hơi ấm tình thương.

Em Đành Lòng Sao

Ngày nào em thường nói,
Cho dù lỡ mai sau có xa nhau đi chăng nữa,
Thì tình đôi mình vẫn đậm đà như hôm nay,
Đang ngọt ngào đôi môi trao,
Cớ sao bây giờ em đành tâm hững hờ,
Để một mình anh bơ vơ.

Nỗi Nhớ Mưa Phai

Đêm nay một mình ngồi đếm tiếng mưa rơi,
Thương nhớ người yêu xa vắng ở cuối trời,
Nằm nghe tâm tư đi tìm về dĩ vãng xưa,
Tuổi xuân vào yêu như đất hẹn mưa đầu mùa,
Lòng xao xuyến đầy vơi đẹp như vần thơ.

Trong mưa ngày nào mình sánh bước chung vai,
Mưa ướt người yêu trên tóc giọt ngắn dài,
Đời nghe xôn xao khi lòng mộng mơ vút cao,
Tình như nụ hoa đang hé nhụy hương ngọt ngào,
Cầm tay hứa cùng nhau yêu đến ngàn sau.

Đò Chiều (Trúc Phương)

Một ngày nào trên bến cô liêu,
Xóm bên sông tiêu điều buồn hắt hiu mây chiều,
Đò của người thôn nữ chờ đưa người viễn xứ,
Đi muôn nơi xa xôi xây hướng cuộc đời.

Rộn ràng lòng cô gái đôi mươi,
Thắm trên môi nụ cười nhìn toán quân qua rồi,
Chợt thấy lòng lưu luyến và tâm hồn xao xuyến,
Trông anh trai phong sương em thấy mà thương.

Giấc Mơ Sa Mạc

Trôi đi mãi những giấc mơ trên sa mạc,
Bên mái hiên xưa mưa vẫn lưa thưa,
Sao câu hát vẫn thiết tha như hôm nào,
Ta mới quen nhau trên con phố lao đao.

Tình yêu như tuyết trắng nhẹ bay,
Tuyết ơi sao cô đơn chiều nay,
Ðời chia ly giữa lối ga vắng,
Gối chăn bơ vơ nào hay,
Tình em muôn kiếp vẫn tươi thắm,
Nhớ nhung chi cho lòng đau,
Nụ hôn vẫn say trong gió heo may.