Nửa Đêm Khấn Hứa

Trọn đêm nhớ anh chuyện xưa anh hay thường hứa,
Anh hẹn chờ nhau cùng đi dâng lễ nửa đêm,
Thầm mong ngày ấy đến với em thật nhanh sánh bước đi cùng anh,
Có ai đâu ngờ giờ phút cuối em chờ nhưng anh quen hẹn rồi.

Và khi lễ tan mượn chi anh em lại tới,
Em giận hờn anh làm thinh không nói nửa câu,
Mừng sinh nhật Chúa áo mới may vừa xong xếp cất anh buồn không,
Để em thôi buồn và nước mắt thôi tuôn hứa anh đền mùa sau.

Một Thuở Đam Mê

Vào cuộc yêu, tôi mới hiểu tình yêu, ít vui nhưng buồn rất nhiều,
Như số duyên an bài suốt tuổi xanh chuyện tình là em với anh,
Trót thương nguyện đi hai đứa chung đường,
Đâu ngờ gãy gánh giữa đường cuộc từ ly đớn đau đoạn trường.

Ngược thời gian, tôi chép thành nhiều trang đắng cay khi tình phũ phàng,
Giông tố ơi, xin đừng để lòng đau kể từ ngày xa cách nhau,
Phút vui tàn theo mây gió cát bụi,
Ai còn nhắc đến hương nồng gọi tình yêu chết im trong lòng.

Câu Hát Tình Quê

Tóc ngang lưng giữa chừng em bới,
Để chi dài, để chi dài bối rối lòng anh,
Để cho anh thao thức ai hoài,
Đêm mãi dật dờ gây hấn với chiêm bao.

Gió đưa hương đượm mùi bồ kết,
Thoảng câu hò, thoảng câu hò tha thiết tình quê,
Thoảng nghe em câu hát bên vườn,
Câu hát tình xưa tha thiết đợi chờ nhau.

Mùa Đông Về Chưa Em

Mùa đông về chưa em sao mây sáng đã giăng lưng trời,
Mùa đông về chưa anh cho em nhớ ngày xưa chúng ta,
Ngày xưa giữa ngày băng giá hai đứa mình có nhau quên đi ngày giá băng,
Hôm nay trời vào đông một mình em lạnh đầy một mình em nhớ anh.

Ngày xưa trời hay mưa cho anh ngắm mắt em vương buồn,
Ngày xưa trời giăng mây cho anh nhớ một vùng tóc bay,
Ngày ấy mỗi lần em hát tiếng hát buồn vút cao ru anh vào đắm say,
Lên ta thường dặn nhau đừng giận nhau một ngày và đừng dối lừa nhau.

Say Để Quên Anh

Ly rượu tình em uống đã bao năm mà sao vẫn còn đầy,
Mình em uống qua tháng ngày,
Muốn uống cho say nhưng người nào hay biết,
Rượu tình em càng uống nghe tim mình càng đau.

Men nào bằng men đắng của anh trao lời yêu mới thuở nào,
Giờ đây nói câu chia lìa,
Ngã rẽ ân tình cho lòng này tan nát,
Lệ thầm rơi chua chát trên lối về mình em.

Vấn Vương Tình Sầu

Đêm thanh vắng gần tàn trời sương lạnh,
Thạch sùng chặc lưỡi thở than khóc tình duyên lỡ làng,
Một mình căn phòng vắng gối lạnh tim nhói đau,
Sầu vương tình lỡ nhớ lời hẹn ước xưa.

Duyên kia lỡ nhịp cầu anh xa rồi,
Đi về nơi xứ xa ru ai nụ xuân nồng,
Hoa tình yêu rụng vỡ tim phủ kín rêu phong,
Một lời anh hứa làm sao quên bóng hình.

Đêm Trên Đỉnh Sầu

Ngày tháng qua dần tôi đi chinh chiến,
Từ khi quê hương thống khổ,
Gót mòn phong sương từ mùa đông sang hạ,
Trên cao nguyên lửa loạn hãi hùng,
Chiến trường là huyền ca chinh chiến.

Vọng gác đêm trường bâng khuâng tôi nhớ,
Ngày chia tay em gái nhỏ,
Đếm thời gian trôi từ ngày ra đơn vị,
Tôi bôn ba khắp miền chiến thuật,
Chưa một lần về thăm phố phường.

Nhớ Mùa Hoa Tím

Nhớ Thu nào qua mấy mùa hoa,
Mơ bóng dáng năm xưa xa mờ,
Chiều chiều tìm trong tia nắng phai,
Gửi về nơi chân mây cuối trời,
Bao buồn vui giữa mùa hoa tím.

Phút ban đầu khi mới gặp nhau,
Ôi! muốn nói nhưng sao nghẹn lời,
Tình cờ quen nhau qua phút giây,
Mộng đời dệt thành thơ bất ngờ,
Xa dù xa hẹn đừng quên nhau.

Đam Mê (Doãn Bình)

Yêu mà chi khi nước mắt không còn,
Tâm hồn như quá u hoài và buồn như đại dương,
Đã từng đêm, nghe tràn đầy tiềm thức,
Lời ru ngọt của đoạn trường.

Nhưng mà sao vẫn thấy nhớ nhung nhiều,
Nhưng gần với gió sang buồn buồn làm chi bờ môi,
Tìm vào khuya, ánh đèn mờ nhạt thoáng,
Thân phố gầy còn mình tôi.

Một Kiếp Tình Đau

Cứ lừa dối đi anh cho ta biết nông sâu cuộc tình,
Đối lừa nữa đi anh để ta biết yêu thương hận sầu,
Sau ngọt ngào là dối trá đời nhau,
Tình trắng đổi đen.

Cứ lừa dối đi anh đưa nhau đến đam mê đọa đày,
Đối lừa trái tim yêu để níu xóa ngu ngơ tình buồn,
Bao ngọt bùi vội bước qua đời nhau,
Hương đời mình một kiếp tình đau.