Hoa Giấy (Minh Vy)

Tôi chàng thi sĩ nghèo,
Lời thơ tiếng đàn cùng hoa giấy ngõ nhà ai,
Em thường hay mỉm cười,
Người em xóm giềng hay thẹn thùng hoa giấy bay.

Khi tình chưa thắm màu,
Chàng thi sĩ thường nhặt hoa giấy ép vào thơ,
Cho tình như cánh diều,
Lời thơ ý nhạc bay nhẹ nhàng trao về em.

Nhớ Mùa Hoa Tím

Nhớ Thu nào qua mấy mùa hoa,
Mơ bóng dáng năm xưa xa mờ,
Chiều chiều tìm trong tia nắng phai,
Gửi về nơi chân mây cuối trời,
Bao buồn vui giữa mùa hoa tím.

Phút ban đầu khi mới gặp nhau,
Ôi! muốn nói nhưng sao nghẹn lời,
Tình cờ quen nhau qua phút giây,
Mộng đời dệt thành thơ bất ngờ,
Xa dù xa hẹn đừng quên nhau.

Đam Mê (Doãn Bình)

Yêu mà chi khi nước mắt không còn,
Tâm hồn như quá u hoài và buồn như đại dương,
Đã từng đêm, nghe tràn đầy tiềm thức,
Lời ru ngọt của đoạn trường.

Nhưng mà sao vẫn thấy nhớ nhung nhiều,
Nhưng gần với gió sang buồn buồn làm chi bờ môi,
Tìm vào khuya, ánh đèn mờ nhạt thoáng,
Thân phố gầy còn mình tôi.

Một Kiếp Tình Đau

Cứ lừa dối đi anh cho ta biết nông sâu cuộc tình,
Đối lừa nữa đi anh để ta biết yêu thương hận sầu,
Sau ngọt ngào là dối trá đời nhau,
Tình trắng đổi đen.

Cứ lừa dối đi anh đưa nhau đến đam mê đọa đày,
Đối lừa trái tim yêu để níu xóa ngu ngơ tình buồn,
Bao ngọt bùi vội bước qua đời nhau,
Hương đời mình một kiếp tình đau.

Ngẫu Hứng Bolero

Tình lỡ chờ em trong xót xa,
Thao thức vì em xóm đêm lạnh lùng,
Đêm đông thành phố mưa bay,
Khuya nay em đã đi rồi,
Trộm nhìn nhau tình đời ngang trái.

Mật đắng tình yêu trong biển sầu,
Xác pháo nhà ai em về với người,
Sang ngang một chuyến xe hoa,
Cô đơn lại nhớ nhau hoài,
Tình ngàn năm ai khổ vì ai.

Chuyện Tình Lan Và Điệp 3

Chiều kia lũ chim trên cành buồn không ca,
Chim hỡi xót thương ai,
Hàng cây đứng im âm thầm nhìn mây bay che tím phía chân trời.
Một con đò vắng đứng bơ vơ bên kia sông,
Nước trôi lững lờ nghe chừng mang bao thương tâm,
Rồi một thân lữ khách lên đò qua bến sông, nét mặt u sầu.

Thương Về Mùa Đông Biên Giới

Nghe gió đông sang, nhớ về người ngoài biên khu,
Hớ hờ hơ hớ hờ hơ hơ hờ,
Hiu hắt trời mây hàng cây xơ xác gió lay,
Bên thềm ngập lá thu gầy lạnh lùng em thương nhớ ai.

Nghe gió vi vu, gió lạnh từ miền biên khu,
Hớ hờ hơ hớ hờ hơ hơ hờ,
Vương vấn tình quê người đi ngày ấy chưa về,
Ngoài trời mưa bay vẫn bay cho lòng ai thương nhớ ai.

Anh Biết Em Đi Chẳng Trở Về

Anh biết em đi chẳng trở về,
Dặm ngàn liễu khuất với sương che,
Em đừng quay lại nhìn anh nữa,
biết em đi chẳng trở về.

Không phải vì anh chẳng tại em,
Hoa thu tàn tạ rụng bên thềm,
Ân tình sớm nở chiều phai úa,
Không phải vì anh chẳng tại em.

Người Hàng Xóm (Bướm Trắng)

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn,
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi,
Giá đừng có dậu mồng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.

Út Đã Theo Chồng

Út đi rồi bến xưa buồn quạnh quẽ,
Con sông dài ai biết được nông sâu,
Bóng sầu đâu đánh như lời út nói,
Mai út theo chồng anh đừng trách út nghe.

Cô bạn xưa bên nhau từ thuở bé,
Chơi bán hàng trả tiền bằng lá đa,
Rồi hôm nay xác pháo bay đầy đường,
Út bước qua cầu để anh đứng trông theo.