Út đi rồi bến xưa buồn quạnh quẽ,
Con sông dài ai biết được nông sâu,
Bóng sầu đâu đánh như lời út nói,
Mai út theo chồng anh đừng trách út nghe.
Cô bạn xưa bên nhau từ thuở bé,
Chơi bán hàng trả tiền bằng lá đa,
Rồi hôm nay xác pháo bay đầy đường,
Út bước qua cầu để anh đứng trông theo.