Chuyện Tình Lan Và Điệp 3

Chiều kia lũ chim trên cành buồn không ca,
Chim hỡi xót thương ai,
Hàng cây đứng im âm thầm nhìn mây bay che tím phía chân trời.
Một con đò vắng đứng bơ vơ bên kia sông,
Nước trôi lững lờ nghe chừng mang bao thương tâm,
Rồi một thân lữ khách lên đò qua bến sông, nét mặt u sầu.

Nếu Em Là Giai Nhân

Nếu em là giai nhân em yêu màu áo trận thích đời trai hiên ngang,
Nếu em là giai nhân anh đếm bước quân hành để tình nhớ vô vàn,
Dù cho năm tháng đợi một lòng thương nhớ mong tình này luôn thuỷ chung,
Thương những anh hùng dâng hiến trọn đời mình cho người ở lại thêm đẹp thêm vui.

Nhật Ký Phai Màu

Trang nhật ký viết tên hai đứa mình,
Anh và em ta cùng thề bên nhau,
Tình yêu đầu tiên anh khắc sâu vào tim,
Tình yêu chan chứa như biển trời bao la.

Trang nhật ký anh viết hết ân tình,
Bao buồn vui anh gửi vào trang giấy,
Ngày đầu yêu nhau nguyện bước chung nhịp cầu,
Vì sao em nỡ cho hết để tình đau.

Quán Trọ Trần Gian 2 (Đăng Anh)

Biết đến bao giờ con người quên được thù nhau,
Biết đến khi nào cuộc đời thôi ganh ghét nhau,
Vì đâu ta u sầu nhiều đêm nước mắt tuôn trào,
Cũng bởi lòng người còn nhiều mưu toan.

Sống ở trên đời giàu nghèo chỉ là phù du,
Kiếp sống vô thường sao đành cho nhau đắng cay,
Còn đâu hai chữ nghĩa tình lầu cao rồi cũng một mình,
Hỏi thử lòng có nghĩa gì hơn.

Cánh Buồm Chuyển Bến

Có những cánh buồm lạc hướng tâm hồn dạt sóng đi xa,
Lênh đênh sông hồ để bến mong chờ từ bao năm qua.
Sao đi đi mãi không lạnh con tim,
Cho đây thương đấy bao giờ thôi quên,
Ai nhớ thương ai trong giấc êm đềm tha thiết gọi tên.

Liêu Xiêu Đường Tình

Nhiều đêm thầm nghĩ trách sao đời riêng mình,
Vẫn đi về một bóng đơn côi,
Yêu ai cũng vậy thôi cũng chỉ là đầu môi,
Đời quen gian dối tình xa tôi nữa rồi.

Đời ai không muốn luôn yêu được chân thành,
Muốn giành tất cả vì yêu,
Thế mới giờ quạnh hiu thế mới giờ liêu xiêu,
Vì yêu ai quá mà giờ đau rất nhiều.

Chuyện Chúng Mình (Trúc Phương)

Đêm nay anh ngồi lặng yên nghe tôi kể chuyện xưa bao năm lắng trong tim,
Tình mình từ thuở tuổi đôi mươi, mà ta chưa biết nên để lỡ duyên đời.
Xinh xinh đây nét mực nghiêng trong lưu bút ngày xanh anh đã viết tặng tôi,
Mộng đời còn có hôm nay, ta hẹn gặp nhau đây, ôn lại chuyện chúng mình.

Lời Kẻ Đăng Trình

Biết rằng mai chia đôi người đôi ngả tôi xin anh đừng buồn,
Chúng ta chung đời lính chiến phong sương quê nhà với muôn phương,
Đường trần dù chông gai ta đi vì lý tưởng,
Đi xây mộng cho đời, quên đi vạn sầu nhớ,
Ta cùng mơ ước ngày về thăm đất mẹ đẹp tình yêu mến quê.

Chiều Thương Đô Thị

Hôm xưa tay nắm tay nhau em hỏi tôi rằng,
Những gì trong đời ta ghi sâu vào tâm tư,
Không tan theo cùng hư vô không theo tháng năm phai mờ,
Tình nào tha thiết anh ơi!

Tình quê hương gợi sâu tình tôi em bền lâu,
Vì mai đây tôi xa cách kinh thành,
Mộng trường chinh khói binh,
Vào đời manh áo chiến lúc tuổi còn xanh.

Đường Về Quê

Đường về quê, miên man nỗi niềm hoài thương,
Đường về quê, thênh thang kỷ niệm còn vương,
Đường về quê, tai nghe tiếng ai đang hò,
Mà lòng thổn thức, lai láng tình quê.

Đường về quê, thương con sáo đậu bờ tre,
Đường về quê, trâu ai ngất ngưỡng chiều nay,
Đường về quê, em tôi múc ánh trăng vàng,
Đồng khô, em tưới nở hoa trong lòng.