Em Cũng Cần Một Bờ Vai

Đừng yêu ai anh nhé đừng bỏ em một mình,
Đừng nói lời ong bướm mật ngọt đầu môi,
Đừng yêu ai anh nhé hãy dìu em chung đường,
Hãy nói dùm em hai tiếng yêu đương.

Đừng yêu ai anh nhé đừng quên bao kỷ niệm,
Cuộc đời nhiều sóng gió em cũng cần một bờ vai,
Về bên em anh nhé nói với em một lời,
Rằng anh chỉ yêu mình em.

Sầu Lẻ Bóng 2

Từ khi mất nhau rồi tim tôi thành sỏi đá,
Đêm đêm chập chờn trong giấc ngủ,
Nghe hồn như dòng suối trôi vào khoảng vắng hư vô,
Vết thương trong hồn đã như khô.

Người ơi mấy ai ngờ ra đi rồi là hết,
Ra đi là vùi chôn tất cả,
Chôn vùi đôi hình bóng nhân tình sớm tối bên nhau,
Những đêm tâm sự tay gối đầu.

Tình Ngăn Đôi Bờ

Lặng buồn nhìn dòng sông đâu rồi bao kỷ niệm,
Ngày xưa hai đứa mình,
Cùng đùa vui ngoài hiên chơi trò chơi trốn tìm,
Em hồn nhiên tóc mềm.

Thả con thuyền giấy trôi lênh đênh cuối sông,
Còn đâu ngày ấy em thơ ngây má hồng,
Cách trở nghìn trùng háo đỏ rượu nồng,
Nay đưa em bước theo chồng.

Chuyện Tình Buồn

Năm năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng,
Anh dặm trường mê mãi, đời chia như nhánh sông,
Phong thư tình ngây dại, và vai môi rất mềm,
Những hẹn hò quấn quýt trên lối xưa thiên đường.

Chuyện Tình Buồn Trăm Năm

Có ai về Sài Gòn, xin giùm tôi nhắn gửi tâm tình người ở trời xa,
Chuyện chàng chiến binh xưa chiều ba mươi năm đó, định mệnh xui biệt người yêu.
Nàng nữ sinh Gia Long tuổi đời vừa đôi tám yêu người lính trẻ miền xa,
Mộng đẹp tựa bài ca, hẹn xuân sau mùa cưới, áo hoa em về nhà chồng.

Tình Cũ Tình Mới

Tình mới vừa trao bao niềm vui chưa dứt,
Sao nỡ quay về tình cũ hỡi người ơi,
Tại sao anh dối lừa để giờ tôi như kẻ thừa,
Khi người ta bỏ anh đi thế em vào trong lúc cô đơn.

Giờ biết làm sao khi nào tôi cũng nhớ,
Nhớ lúc em cười và ánh mắt ngày thơ,
Hồn nhiên anh giả vờ làm người ta yêu thẫn thờ,
Đâu ngờ em là nai tơ để anh cười anh nói vu vơ.

Chót Lưỡi Đầu Môi (Huy Thái)

Hứa nhiều được gì đâu làm người ta héo sầu vì lời hứa không đâu,
Ngày mới quen nhau mơ ước chuyện cau trầu,
Xây gác tía cung vàng bên lụa là cao sang.

Lời đường mật đầu môi khi tình yêu bắt đầu chờ đợi đến bao lâu,
Nào có ngờ đâu không mâm quả cau trầu,
Với bao nỗi sầu vì lời hứa không đâu.

Dòng Sông Lơ Đãng

Từng ngón tay khép như nụ hoa trắng,
Bỏ lại hàng cây ngơ ngác sau lưng,
Và nỗi đau rơi trong lòng đêm vắng,
Nỗi đau ta nhận riêng mình.

Ở chốn nào dòng sông đã hòa cùng đại dương,
Cạn bến bờ chiều nay thẫn thờ nhìn hoàng hôn.

Đoạn Buồn Đêm Mưa

Đêm nay trên phố mưa tơi bời,
Lòng nghe bao nhớ nhung đầy vơi,
Làm sao cho em vui còn ai cho em vui,
Bằng môi trên đôi môi ôi tuyệt vời!.

Đêm nay anh biết em thương nhiều,
Buồn tênh trên gác khuya quạnh hiu,
Nhìn mưa rơi mưa rơi thầm mơ ta chung đôi,
Lệ hoen trên mi môi bao giờ nguôi.

Ai Lên Xứ Hoa Đào

Ai lên xứ hoa đào dừng chân bên hồ nghe chiều rơi,
Nghe hơi giá len vào hồn người chiều xuân mây êm trôi,
Thông reo bên suối vắng, lời dìu dặt như tiếng tơ,
Xuân đi trong mắt biếc lòng dạt dào nên ý thơ,
Nghe tâm tư mơ ước mộng đào nguyên đẹp như chuyện ngày xưa.