Em sắp về chưa mong chờ mấy năm rồi,
Ðợi em về như nắng trông mưa như thâu đêm chờ sáng,
Như đứa con thương nhớ mẹ đợi chờ…
Em sắp về chưa cho vườn cũ thêm hoa,
Ðêm reo vui bếp lửa sau nhà,
Ôi có em về có em về đời thôi hết chia xa…
Em sắp về chưa mong chờ mấy năm rồi,
Ðợi em về như nắng trông mưa như thâu đêm chờ sáng,
Như đứa con thương nhớ mẹ đợi chờ…
Em sắp về chưa cho vườn cũ thêm hoa,
Ðêm reo vui bếp lửa sau nhà,
Ôi có em về có em về đời thôi hết chia xa…
Chuyện một loài hoa mang tên cát đằng lẳng lơ màu tim tím,
Chuyện một tình yêu nuôi nấng chắt chiu vỡ tan như khói chiều,
Vào chuyện ngày xưa chung mái trường trung học,
Tình thư trao nhau sau những mùa hè xa cách,
Hờn trách cho nhau sau những lần chờ lỗi hẹn,
Môi ấm ân tình thề ước hẹn vẹn thuỷ chung…
Đành lòng sao anh khi tình ta đã lỡ làng rồi,
Đành lòng sao anh lời chia tay quá muộn màng rồi,
Lòng còn yêu anh nói sao cho vừa hết nghĩa yêu đương,
Buồn nào cho vơi hết tâm tình em gửi cho anh…
Chỉ còn đêm nay khi ngày mai thuyền đã xa bờ,
Từng giọt mưa rơi nghe lòng đau nhối quặn bồi hồi,
Nhìn người ra đi biết bao giờ mới gặp lại nhau,
Đêm nay mưa rơi nhiều biết anh còn thương nhớ tình ta…
Yêu nhau mà chi hứa với nhau làm gì?,
Để rồi ra đi không một lời trước lúc chia ly,
Yêu anh làm chi hứa với anh lời gì?,
Để rồi hôm nay anh một mình chuốc lấy chua cay…
Này em hỡi khúc tình mình chỉ thế thôi sao?,
Ân tình đầy tựa Thái Sơn cao, sâu như biển cả dạt dào,
Mà anh đổi lấy xa hoa nhung tơ gấm vóc lụa là,
Đành lòng sao, đành lòng sao anh!…
Cuộc sống lao đao thân tôi nghèo đâu có chi,
Tôi biết đời tôi thật xấu xí chẳng ra gì,
Hình bóng yêu thương của một thời ta đã trao,
Bao kỷ niệm xưa nay cuốn về nơi biển dâu…
Cuộc sống không danh, không sang giàu tôi trót mang,
Duyên kiếp từ nay tựa như khói mây dần tàn,
Hẹn ước nhau chi để bây giờ Em bỏ đi,
Em đã vội quên vầng trăng lúc xưa hẹn hò…
Nhìn đôi bướm tung tăng trên cành lá,
Tôi vui đón chờ,
Chờ tin xuân thái hoà nở trên khắp nơi như muôn hoa,
Bâng khuâng nhớ lại một mùa thương đã đi qua…
Mùa xuân ấy anh với tôi gặp gỡ,
Đêm ba mươi giao thừa, niềm vui đến không bến bờ,
Một căn gác nhỏ vùng ngoại ô thành đô,
Nâng rượu mừng xuân ước mơ…
Đón Giao Thừa một phiên gác đêm,
Chào xuân đến súng xa vang rền,
Xác hoa tàn rơi trên báng súng,
Ngỡ rằng pháo tung bay, ngờ đâu hoa lá rơi…
Bấy nhiêu tình là bao nước sông,
Trời thương nhớ cũng vương mây hồng,
Trách chi người đem thân giúp nước,
Đôi lần nhớ bâng khuâng, gượng cười hái hoa xuân…
Trả lại cho em mảnh khăn màu hồng đó,
Có tên hai đứa màu chưa mờ,
Giận hờn nhau chi để rồi tiếc nhớ,
Lối về có gặp hững hờ,
Ngoảnh mặt che nón làm ngơ…
Trả lại cho anh tình thư ngỏ ý,
Với em, anh hứa hẹn duyên thề,
Một ngày xa nhau nụ cười héo hắt,
Có lần bước vội qua cầu,
Nhìn sang thấy anh đi gục đầu…
Chân thành xin gửi người anh nơi chốn xa,
Đôi lời ấp ủ ngày qua,
Người em gái nhỏ quê nhà,
Mắt sầu vương ngấn lệ hồn hoa,
Dù bao tháng đợi năm chờ,
Lời thề xưa còn chưa xoá mờ…
Đây cầu Gia Hội thuyền ai neo bến thương,
Đây chiều Thiên Mụ mờ sương,
Và đây Vỹ Dạ đêm trường,
Trăng về chưa ấm lại dòng Hương,
Thì ai cách trở đôi đường,
Tìm về đây chắp nối tình thương…
Nếu dở dang rồi xin đừng thương tiếc người ơi,
Nếu dở dang rồi xin đừng tìm mối tình qua,
Ngại ngùng đêm sương nẽo đời lạc bước canh trường,
Gặp nhau ngỡ ngàng tình đầu sao mãi còn vương…
Dẫu bước chung đường nhưng lòng xa cách ngàn phương,
Dẫu bước chung đường nhưng đời đã chết tình thương,
Đường sầu chân vươn gió về lạnh buốt tâm hồn,
Giờ hai đứa mình cùng tìm vào tiếng buồn thôi…