Mùa Mưa Đi Qua

Anh dìu em về,
Đường về nhà em qua phiến đá xanh xao,
Con đường mòn hun hút mắt em sâu,
Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa mau…

Anh dìu em về,
Đường xa nhà em mưa ướt lá trên cao,
Con đường buồn hun hút gió kêu ca,
Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa sa…

Nhành Cây Trứng Cá

Bẻ một nhành cây nhành cây trứng cá,
Để khi vô trường chia trái cho em,
Hương trái mê ly hai đứa xù xì,
Cô giáo phạt quỳ em lệ hoen mi…

Bẻ một nhành cây nhành cây trứng cá,
Để chơi chung trò em giả cô dâu,
Nhưng bỗng mưa ngâu trên mấy nhịp cầu,
Nghe trĩu nặng sầu không gặp cô dâu…

Tiếng Vọng Đồi Thông

Chuyện kể tiếp rằng người con gái năm tháng ôm sầu đau,
Mối tình dở dang lòng chua xót bởi ngăn cấm gia đình,
Tuyệt vọng quá nên một đêm băng giá nàng đã quyên sinh bên đồi thông lạnh,
Tình duyên không thành người yêu ơi xin hiểu thấu đời em vì chàng…

Người hỏi có buồn chuyện ân ái gẫy gánh giữa mùa thương,
Tiếc một đời hoa còn trơ lá vàng khô trước khi già,
Tình đã hết thương người yêu đã chết trầu quấn thân cau cho đời quên sầu,
Ngàn thu bên nàng buồn tình ngân theo tiếng ngó hồi chuông buồn buồn…

Sợ Tình Ta Dang Dở

Ngày mình mới quen nhau,
Em thường hay lo sợ, sợ tình ta dang dở,
Vì đời lắm trái ngang dẫu cho duyên bẽ bàng,
Em vẫn là của anh…

Chiều nào trên sân ga,
Tay cầm tay rưng lệ nghẹn ngào tiễn anh đi,
Lần đầu khóc chia ly xót thương tê tái lòng,
Gió lạnh buồn chiều đông…

Họp Mặt Lần Cuối

Còn buổi họp cuối cùng này thôi,
Mai chúng ta giã biệt người ơi,
Tâm sự đi những gì mình chưa nói,
Câu ca này là tiếng thơ ngâm,
Mình mang một nỗi buồn xa xăm…

Cùng chúc nhau những lời gì đây,
Mai cánh chim nhỏ dại tìm đi,
Anh về nơi cuối trời thương nhớ,
Riêng tôi ngược ở chốn kinh đô,
Ai gieo chi nỗi buồn đầu thơ…

Thành Sầu (Vũ Thanh)

Ta đón đưa có nhau từng ngày,
Trần gian này của đôi ta,
Kỷ vật trao tay từ đêm Đông ấy,
Giáng Sinh em khẩn cầu, trọn đời ta bên nhau,
Thiên Chúa trên cao hằng ban ơn phước…

Nay phố xưa chỉ ta độc hành,
Từng Đông lạnh buốt con tim,
Một mùa Noel đột nhiên em khóc,
Mắt sâu thăm thẳm buồn, nghẹn ngào câu chia ly,
Ôi! Chúa trên cao vì sao đày đọa người…

Đêm Tóc Rối (Hàn Châu)

Qua một lần yêu đương trắc trở ta chợt biết rằng,
Đường vào tình yêu lắm đam mê lắm nỗi nhọc nhằn,
Ta yêu người bằng con tim tha thiết,
Rời vòng tay người bỏ ta đâu biết…

Đêm thật dài đêm trong mắt đỏ, yêu lạc nẻo rồi,
Lời tình đầu môi đã cho ta héo mòn tuổi đời,
Đôi môi nào tìm nhau đêm tóc rối,
Nhạt màu môi, người đi khuất nẻo chân trời…

Chuyện Đời Tôi (Đình Văn)

Chuyện đời tôi, bây giờ buồn lắm bạn ơi,
Tôi có người yêu si tiền hơn si tình,
Em mơ nào nhà nào xe, em hay dệt mộng trời xa,
Đêm đêm áo lụa mơ thành bà hoàng thời nay…

Người tôi yêu dứt tình đành bỏ đi xa,
Mang cả tình tôi rao bán giữa chợ đời,
Không yêu mà đành lòng sao em đi làm vợ người ta,
Tham phú phụ bần ôi tình mình sao bạc như vôi…

Bỏ Phố Lên Rừng

Người phụ tôi rồi có phải không?,
Cớ sao lại bỏ phố lên rừng,
Một đi không nửa câu hò hẹn,
Người giã từ mà ánh mắt rưng rưng…

Người phụ tôi rồi có phải không,
Cớ sao lại bỏ phố lên rừng,
Bỗng dưng làm kiếp chim xa lạ,
Biệt núi sầu người có thấy nhớ nhung…

Chuyện Tình Cô Gái Sầu Riêng

Chuyện người con gái hái sầu riêng nhà nghèo,
Nàng là trinh nữ tuổi tình yêu vừa chớm,
Nhiều chàng trai tráng đến vườn chơi muốn cầu hôn,
Mong được em cho tim vàng, nhưng lòng nàng vẫn không màn…

Rồi chàng ca sĩ ghé làm quen một chiều,
Nhìn chàng, cô gái thoáng hồng lên bờ má,
Nõn nà tay nhỏ áo bà ba mắt hồn nhiên,
Ô kìa em mang tim vàng cho người ca sĩ hào hoa…