Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng
Cành đào phong kín cánh mong manh như hoa lòng
Hà Nội mừng đón Tết hoa chen người đi liễu rũ mà chi
Mặn lên da là biển
Mặn xuống tóc là trời
Lính đảo không trắng nổi
Yêu hay đừng em ơi
Con quỳ con lạy mẹ cha
Ơn cha nghĩa mẹ con đền được là bao
Năm dài tháng rộng gian nan
Nuôi đàn con khôn lớn nên người.
Xa quê hương bao năm dài cách biệt
Ngày anh về qua bến khúc sông xưa
Người em bến sông chờ năm ấy
Nay đâu rồi sao đò vắng không em
Nhận được thư từ lâu với bao niềm yêu dấu
Chờ hồi âm vài câu cho lòng em bớt thương đau
Ngày nào không mơ ước đêm nào không ước mơ
Viết cho anh bao lần chẳng thành thư.
Khi em nhìn anh từ đôi mắt đen dịu dàng
Như trăng hồ thu đợi thuyền tình anh ghé thăm
Ánh mắt em u buồn, mái tóc anh ươm sầu
Đã thấy trong thiên hạ
Ai buồn, ai buồn bằng đôi lứa chúng ta.
Dù xa hỏi lòng quên chưa
Huế sang đông Huế buồn trong mưa
Như mắt xưa chiều áo tím
Giận anh nên bước đi ngoài mưa
Những chiều mưa đầu núi hồn dâng lên nhung nhớ
Kỷ niệm trong gót giày còn in trên đá sỏi đường chiều
Tiếp nối tháng ngày mang niềm ước muốn đi xa
Nghe tuổi thơ trải dài trên cồn đá.
Năm xưa một chiều cuối mùa
Giờ mình đứng chờ người yêu như lời hứa
Cơn mưa từ từ kéo về
Giờ này chắc gì người mình yêu đã đi
Màu hoa penseé, màu hoa tình yêu hay hoa của dở dang
Lòng chợt bâng khuâng, nghe câu chuyện cũ mắt thoáng bao ngỡ ngàng
Chuyện người trai đêm đêm ngắm trăng sao, nghẹn ngào trong penseé tím bơ vơ
Nếu mai sau này, ước mơ không thành, thì nguyện đồi penseé tím là mộ chung.