Anh thương thương út lâu rồi mà anh, anh hổng dám nói,
Để nay út bước theo chồng, trong lòng anh thấy buồn hiu,
Chiều chiều ra đứng bờ sông, nhìn con nước ròng nước lớn,
Liu riu bên lỡ bên bồi còn ai ngồi giặt áo đâu mà trông…
Anh thương út lâu rồi mà sao, sao hổng dám nói,
Để nay út bước qua cầu, anh sầu anh nói lời thương,
Ngày nào hai đứa mình chung bờ đê gánh lúa đi về,
Anh thương không nói lời nào út mến rồi cũng chẳng dám hé môi…