Ngày xưa có một bức tranh tuyệt trần,
Chàng trai yêu người thiếu nữ trong tranh,
Khi mới gặp nhau sao nặng tình khi mới vừa quen ngơ ngẩn lòng,
Hỡi người trong tranh sao người cứ mãi lặng thinh…
Rồi một đêm có nàng dáng tiên hiện về,
Gặp nhau hai người mới nên câu,
Kết mối nào trăm năm tình trần quấn quít cười vui đêm mộng vàng,
Yêu người trong tranh biết đâu người có cuộc tình ta…