Năm 17 tuổi em đi lấy chồng,
Trong nhờ đục chịu phận gái sang sông,
Tưởng vui hết nghĩa tơ hồng,
Ngờ đâu sớm để tang chồng,
Trời ghen má đỏ môi hồng…
Năm 17 tuổi duyên em lỡ làng,
Ba chìm bảy nổi một chuyến sang ngang,
Thuỷ chung gánh gãy giữa đàng,
Thuyền quyên trống trải vô vàn,
Từng đêm suối lệ tuôn tràn…