Năm Mười Bảy Tuổi

Năm 17 tuổi em đi lấy chồng,
Trong nhờ đục chịu phận gái sang sông,
Tưởng vui hết nghĩa tơ hồng,
Ngờ đâu sớm để tang chồng,
Trời ghen má đỏ môi hồng…

Năm 17 tuổi duyên em lỡ làng,
Ba chìm bảy nổi một chuyến sang ngang,
Thuỷ chung gánh gãy giữa đàng,
Thuyền quyên trống trải vô vàn,
Từng đêm suối lệ tuôn tràn…

Trọn Nghĩa Phu Thê

Ta đã đi qua những ngày gian nan,
Từ thời cơ hàn còn tay trắng tay,
Mà vẫn nhìn nhau như kẻ đắm say,
Nóng lửa yêu đêm ngày ôi than tình luôn rực cháy…

Chung gối chung chăn đến tận hôm nay,
Dù cho ngày mai đổi thay thế nhân,
Mình vẫn gần nhau như tay với chân,
Nhớ giữ nguyên câu thề ta sống trọn nghĩa phu thê…

Thiệp Hồng Anh Viết Tên Em

Hôm ấy anh đi, mình với mình vừa quen,
Tình nhúm chửa thành tên,
Đôi ta đều biết rằng,
Tình yêu như hình với bóng,
Tình yêu như tờ giấy trắng,
Như nước êm xuôi giữa dòng…

Thì hôm nay người đi, nụ hoa yêu vừa hé,
Chỉ xin giữ ân tình mình em nhé,
Sống cho kỷ niệm, quá khứ tuy úa mầu,
Tương lai mình gần nhau…

Mưa Lạnh Tàn Canh

Nghe tiếng mưa rớt bên thềm,
Sầu dâng buốt nhói cả tim,
Giờ xa xôi biết đâu tìm,
Một người đi một người nhớ,
Rét ướt bờ vai…

Mưa vẫn rơi vẫn rơi đều,
Hồn nghe trống vắng tịch liêu,
Người ra đi đã bao chiều,
Lòng sao thương nhớ càng nhiều,
Riêng góc trời quạnh hiu…

Đừng Nhớ Người Xa

Lòng đã dặn lòng đừng khóc biệt ly,
Mà sao khi tạ từ, tràn mi nước mắt,
Phút chia tay vì sao cúi mặt,
Để người quay lưng, nghe tim mình quặn thắt…

Người chẳng phụ người mà vẫn dở dang,
Tại ta hay tại trời bày ra số kiếp,
Lúc yêu nhau mừng câu ước thề,
Nay mất nhau ngỡ ngàng, đắng cay bẽ bàng,
Ôi! Chuyện hợp tan…

Hai Vì Sao Lạc

Người về, một mùa thu gió heo may,
Về đâu có nhớ chăng những vì sao long lanh,
Đưa tiễn người một đêm không trăng,
Nói sao nên lời lòng buồn như chiều rơi,
Như trong đêm khuya những buớc chân qua thềm,
Gợi niềm thương nhớ vô vàn…

Người về, đường đi kết gió trăng sao,
Người đi có biết chăng trong chiều nay bơ vơ,
Nghe lá thu vàng rơi bâng khuâng,
Bước chân ai về chừng thời gian ngừng trôi,
Như quên đêm khuya để gió sương thêu thùa,
Thầm làm ướt áo vai gầy…

Người Nhớ Về Thu Xưa

Quê tôi năm nao đang đón mùa thu trở về,
Trên non xanh lơ tiễn mùa thu lá khô bay,
Bên con sông thơ bóng dài nghiêng về chiều,
Tiếng hò ai dập dìu như tiếng lòng đưa tiễn người đi…

Qua bao nhiêu năm núi đời vẫn cao chập chùng,
Sương giăng heo may gió ngàn lay qua bóng cây,
Vang vang đâu đây suối lòng reo lạnh lùng,
Tiếng chim muông não nùng rót vào lòng nghe buốt con tim…

Thuyền Xa Bến Đỗ

Chuyện tình đôi ta như thuyền không bến đỗ,
Anh đưa em về đâu? Trên suốt nẻo đường tình,
Chuyện tình ngày xưa anh trách ai hững hờ,
Hay vì gian dối nhau, mơ chuyện tình mai sau…

Dòng đời trôi qua, cho dù bao cách trở,
Anh ơi con đường xưa xa khuất những hẹn hò,
Giờ tìm về đâu ánh mắt xanh thuở nào,
Có còn trông bóng ai! Những đêm về cô đơn…

Đêm Tạ Từ

Còn lại một đêm thôi, rồi mai ta từ tạ,
Bạn thân mến ơi!, mai đôi đường xa biệt từ đây,
Để sớm mai này, mỗi người một nơi,
Tôi rời phố thị, xa quê nhà cách biệt sơn khê…

Còn lại gì anh ơi!, rượu ly bôi cạn rồi,
Còn giây phút thôi, chắc khuya tàn xa biệt từ đây,
Rượu đắng men nồng, nghe như mặn bờ môi,
Như giăng ngàn nỗi buồn, ta cố vui lệ vẫn tuôn dòng…

Xin Trả Tôi Về

Xin trả tôi về ngày xưa thơ mộng đó,
Bên mái tranh chiều ngồi ngắm áng mây trôi,
Mẹ quê đun bếp nghèo thơm mùi rơm qua khói mờ,
Ôi tình quê trìu mến…

Xin trả tôi về miền quê hương nhỏ bé,
Có lũy tre vàng bờ lúa sát ven đê,
Dòng sông trôi lững lờ rung vầng trăng soi bóng mờ,
Chuỗi ngày đẹp và thơ…