Về lại thăm ngoại ô, con đường mòn lá đổ,
Nghiêng nghiêng bóng dừa, kề san sát mấy cội bè tây,
Còn đây luỹ tre, kia bến nước, con đò,
Nơi ấy ta hẹn hò, giờ không thấy bóng người xưa đâu…
Nhìn dòng sông lặng trôi, hoa lục bình tím nở,
Cô em láng giềng, giờ quên hết những lời thề xưa,
Đành sao hỡi em, em tách bến sang bờ,
Gương nước chưa phai mờ mình chung bóng những ngày bên nhau…