Từ khi anh thôi học, và từ khi anh thích áo treilli,
Từ khi anh xa nhà, một ngàn đêm nhung nhớ giữa trời mây…
Ngại trăng đêm di hành và thường khi dừng bước giữa hoang vu,
Một thằng ước ao để một thằng khát khao, còn mình thì nằm đếm sao…
Đồn anh bên sông cạn, và hoàng hôn ưa tắm đáy sông thơ,
Nhiều tên trong đơn vị, gọi đùa anh chiến sĩ của mộng mơ…
Thường khi hai ba thằng, chiều chiều ra bờ vắng ngắm mông lung,
Một thằng nhớ em để một thằng nhớ thêm còn thằng tìm hình lấy xem…