Tình Thư Của Lính

Từ khi anh thôi học, và từ khi anh thích áo treilli,
Từ khi anh xa nhà, một ngàn đêm nhung nhớ giữa trời mây…
Ngại trăng đêm di hành và thường khi dừng bước giữa hoang vu,
Một thằng ước ao để một thằng khát khao, còn mình thì nằm đếm sao…

Đồn anh bên sông cạn, và hoàng hôn ưa tắm đáy sông thơ,
Nhiều tên trong đơn vị, gọi đùa anh chiến sĩ của mộng mơ…
Thường khi hai ba thằng, chiều chiều ra bờ vắng ngắm mông lung,
Một thằng nhớ em để một thằng nhớ thêm còn thằng tìm hình lấy xem…

Hạnh Phúc Quanh Đây

Nếu em thôi anh con ta sẽ khổ,
Bão táp phong ba biển lớn sông dài,
Đường đời còn bao nẻo chông gai,
Anh bây giờ biết tính sao đây…

Em đi theo nếp sống đua đòi,
Em nghe theo lời yêu quyến rũ,
Theo tiếng hò hẹn chốn đam mê,
Quên ước thề quên nghĩa phu thê…

Em Về Với Người

Em về với người hết rồi câu chăn gối,
Hẹn ước trọn đôi bây chừ riêng một mình tôi…
Mơ nhiều và ước nhiều để rồi như mây khói,
Tình đã vời xa xa vời tiếc thương cũng rồi…

Xin Thời Gian Qua Mau

Buồn nào hơn đêm nay,
Buồn nào hơn đêm nay,
Khi ngoài kia bão tố đầy trời.
Từng cánh lá cuốn gió,
Rơi vào lòng đêm thâu,
Thương thầm mối tình ngâu…

Ngày về ôi xa quá,
Cánh nhạn còn miệt mài,
Trong nắng hồng mê say…
Lạc bầy chim chíu chít,
Hai phương trời cách biệt,
Đêm chờ và đêm mong…

Khúc Hát Tự Tình

Sao em quá vô tình, để anh suy tư từng đêm,
Thu sang lá rơi bên thềm, mà nghe đau nhói con tim,
Tháng ngày cận kề bên nhau em nào thấy em nào có biết,
Anh đã yêu em tha thiết nên bây giờ đứng buồn trông theo…

Xe hoa, pháo đỏ, rượu hồng,
Em bước theo chồng mà lòng anh tái tê,
Ngày nào bờ đê hai đứa mình tíu tít đi về,
Chờ mùa lúa xong anh cậy người mối mai…
Nào ngờ hôm nay duyên đã lỡ mong ước tan tành,
Chiều buồn nhớ ai lệ nhoà mắt cay…

Trang Nhật Ký

Giờ đây âm thầm bên trang nhật ký,
Lắng xuôi tâm tư hoài mơ bóng ai xa ngàn,
Và im nghe thời gian đi ngỡ ngàng,
Lòng vấn vương gì mà buồn khi bước sang ngang…

Một khi yêu dù xa nhau ngàn lối,
Vẫn yêu trong tim và luôn nhớ nhau trong đời,
Mà nay ôi giờ vu quy đến rồi,
Nhật ký ôm vào lòng mà tiếc thương đầy vơi…

Bông Cỏ May

Những ngày chưa nhập ngũ, anh hay dắt em về,
Vùng ngoại ô có cỏ bông may,
Ở đây im vắng thưa người còn ta với trời,
Thời gian vào đêm rừng sao là nến khói sương giăng lối cỏ quen…

Tóc mây thơm mùi cỏ, đưa anh thoát xa dần,
Vùng trần gian với những ưu tư,
Cỏ may đan dấu chân tròn đường đi ướt mòn,
Sợ khi người đi để thương để nhớ tiếng yêu đương ai nỡ chối từ…

Mưa Đêm Ngoại Ô

Trời đã khuya rồi đấy,
Trăng chênh chếch xuyên ánh qua mành,
Trời đã khuya rồi đấy,
Mưa trên xóm xa ánh đô thành,
Đường ngoài kia không xôn xao,
Không đẹp vì đèn màu,
Ôi! đường dài hun hút với đêm thâu,
Bước chân ai qua mau,
Dưới mưa nghe nao nao,
Lộng tiếng còi tàu thét lâu…

Bội Bạc

Nhiều đêm khắc khoải, niềm ưu tư chợt đến,
Cho nhớ thương đong đầy, kỷ niệm xưa còn đây,
Mà người đổi thay, chối bỏ câu hẹn thề,
Để lại đây cay đắng buồn cho nhau,
Từng đêm mưa giăng sầu,
Khi nước mắt ban đầu rơi thành những thương đau…

Trả Lại Thời Gian

Xin trả lại những kỷ niệm buồn vui,
Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi,
Ngồi viết tâm sự nhớ ngược về quá khứ,
Chợt lên nét suy tư,
Bao năm thầm kín trót thương tà áo tím,
Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rớt vào tim…