Hương Xưa

Không hiểu vì sao ta có buổi chiều nay,
Gặp lại nhau và bỗng dưng em khóc,
Giọt nước mắt anh làm sao ngăn được,
Em bây giờ như xa một tầm tay,
Em bây giờ như xa một tầm tay,
Biết nói gì khi tình đã nhạt phai,
Tháng mười hai trời còn mưa muộn,
Anh bâng khuâng đứng lặng ở cuối đường…

Nếu Hai Đứa Mình

Nếu hai đứa mình không về cùng chung lối đường,
Thì dù hoa thắm chỉ là màu thắm không hương,
Nếu hai đứa mình thương nhau, nếu hai đứa mình xa nhau,
Thì dù mùa xuân với em vẫn là tuyết đông lạnh lùng…

Nếu hai đứa mình cung đàn tình duyên lỡ làng,
Thì dù trăng sáng chỉ là màu trắng khăn tang,
Nếu hai đứa mình xa nhau, nếu hai đứa mình quên nhau,
Thì bình minh lên nắng đẹp chan hòa có nghĩa gì đâu…

Nhánh Lan Rừng

Về thăm thành phố náo nức mùa xuân,
Ba lô trên lưng mang theo nhánh lan rừng,
Có người chiến sĩ, áo vương bụi đường xa,
Đi giữa dòng người qua phố phường đông vui,
Nhánh lan rừng đã nở những cánh hoa trắng xinh,
Lung linh trong ánh nắng,
Hoa tươi như nụ cười trên đôi môi của anh…

Xóm Đêm (Phạm Đình Chương)

Đường về canh thâu,
Đêm khuya ngõ sâu như không màu,
Qua phênh vênh có bao mái đầu,
Hắt hiu vàng ánh điện câu…

Đường dài không bóng,
Xa nghe tiếng ai ru mơ màng,
Mưa rơi rơi xóa lối đi mòn,
Có đôi lòng vẫn chờ mong…

Mai Anh Đi Rồi

Mai anh đi rồi còn ai vuốt tóc những khi em hờn dỗi,
Mai anh đi rồi còn ai dìu bước những khi em tan trường,
Mai anh đi rồi, mai anh đi rồi,
Chỉ còn lại đây với đêm ghế đá buồn công viên,
Con đường vào lòng phố khuya xanh xao,
Khi có những ngày mình mặn nồng bên nhau…

Nói Với Người Tình

Qua lối nhỏ vào nhà em,
Muốn ghé vào thăm sợ ba má em buồn lòng,
Lỡ hứa rồi anh biết làm sao đây,
Để em mong suốt cả ngày nên buồn lắm…

Em cứ hỏi lòng tại sao,
Mỗi lúc gặp nhau thì anh nói chuyện đường dài,
Đêm trở về em khóc thầm trong tay,
Nếu yêu nhau ai nỡ để buồn cho nhau…

Nếu Ai Có Hỏi

Nếu ai có hỏi, bao giờ chúng mình đẹp đôi,
Em ơi đừng tủi, đừng buồn canh vắng đơn côi,
Nếu ai có hỏi, ngày nao ngày vui duyên nở,
Mùa nao mùa vui pháo đỏ,
Em đừng buồn nhé em ơi…

Hai Mươi Bốn Giờ Phép

Từ xa tôi về phép,
Hai mươi bốn giờ tìm người thương trong người thương,
Chân nghe quen từng viên sỏi đường nhà,
Chiều nghiêng nghiêng nắng đổ,
Và người yêu đứng chờ ngoài đầu ngõ bao giờ…

Cửa tâm tư là mắt,
Nên khi đối mặt chuyện buồn dương gian lần mất,
Đưa ta đi về nguyên thủy loài người,
Mùa yêu khi muốn ngỏ,
Vụng về ngôn ngữ tình làm bằng dấu đôi tay…

Từ Đó Em Buồn

Từ biệt nhau đi giữa mùa trăng xẻ đôi, lúc tình mới thành lời,
Trông nhau lần cuối, nước mắt tuôn mặn môi, nước mắt chia đôi đời,
Bóng anh khuất sau đồi, lúc mây tím giăng trời,
Lúc giông tố tơi bời, lúc đường đời ngăn đôi,
Đường đời ngăn đôi để một người sầu lên môi,
Nên từ đó em buồn…

Tầm Gửi

Em đi về đâu hỡi anh trên con đường đầy mưa gió,
Em đi về đâu hỡi anh khi cuộc đời này thiếu vắng anh,
Cô đơn từng đêm khóc thương cho cuộc tình đầy ngang trái,
Cho cuôc tình, mà chỉ có nước mắt thôi…