Tôi kể người nghe đời Lan và Điệp,
Một chuyện tình cay đắng,
Lúc tuổi còn thơ tôi vẫn thường mộng mơ,
Đem viết thành bài thơ…
Thuở ấy Điệp vui như bướm trắng say đắm bên Lan,
Lan như bông hoa ngàn thương yêu vô vàn,
Nguyện thề non nước sẽ không hề lìa xa…