Sương Trắng Miền Quê Ngoại

Lội bùn dơ băng lau lách xuyên đêm,
Sương trắng rơi vai tôi buốt lạnh mềm,
Chim muôn buồn rủ nhau bay về đâu,
Ngẩn ngơ lũ vượn gọi nhau…

Nào những khi ôm thép súng tê tay,
Đắm mắt theo bao hư ảo thở dài,
Nơi chốn xa cuộc đời mẹ quản gánh,
Em còn khều sáng ánh đèn từ sương mai…

Khu Phố Ngày Xưa

Gió cuộn mây đưa về làm không gian chợt tối,
Khu phố xưa điêu tàn vì tay quân giặc thù,
Nghẹn ngào tôi nghe như trời đất lở,
Xót xa phố phường ôi giăng bao câm hờn…

Lối nhỏ xưa đâu còn và dung nhan thuở ấy,
Xưa biết đâu mà tìm màu trăng xưa dịu hiền,
Còn lại mây đen giăng mờ khắp lối,
Nhướm màu oán hờn in sâu lòng phố phường…

Phượng Buồn

Anh đến với em vào một ngày trời đẹp nắng,
Một ngày phượng hồng thắm trong đôi mắt buồn xa xăm,
Phượng hay bâng khuâng tưởng chừng như cô đơn,
Nên khi chiều xuống thấy vấn vương trong tâm hồn…

Em có biết không hè về phượng hồng đẹp lắm,
Tình mình càng nồng thắm cho bao ước vọng trào dâng,
Giờ trong tim tôi, màu hồng không phai phôi,
Xuân qua hè tới ta nhớ nhau luôn phượng ơi…

Tình Yêu Trên Dòng Sông Quan Họ

Tình yêu có tự nơi đâu,
Êm êm một khúc sông cầu,
Sao trời lọt qua mắt lưới,
Rơi đầy xuống dòng sông sâu…

Tình đã trao nhau êm đềm,
Em là cô tấm thảo hiền,
Mà vẫn mắt nhìn bối rối,
Gặp nhau lần nào cũng vội…

Mưa Đêm Tỉnh Nhỏ

Trời đổ mưa cho phố vắng mênh mông,
Khơi lòng bao nỗi nhớ,
Trời làm mưa cho ướt áo em thơ,
Mưa rơi tự bao giờ…

Tình yêu đó phôi pha vào sương gió,
Những đêm mưa tỉnh nhỏ,
Gợi nhớ tuổi học trò,
Tâm tình thường hay ngỏ,
Trường tan về chung phố,
Những lúc trời chiều đổ mưa…

Đêm Tâm Sự

Mình gặp nhau như lúc mới quen ban đầu,
Cớ sao anh ngập ngừng,
Nhà tôi đơn côi mời anh ở lại,
Kể chuyện tha phương chưa lần phai nhớ thương…

Mang tâm sự từ thuở thiếu đôi tay mềm,
Biết nơi đâu mà tìm,
Nhiều đêm cô đơn tựa song cửa nhỏ,
Nhìn ngoài mưa tuôn sao nghe lạnh vào hồn…

Người Phu Kéo Mo Cau

Trò chơi thuở bé, anh ưa kéo mo cau,
Chở em quanh ngõ vườn,
Cô bé mỹ miều cười run run bờ vai,
Tay ôm chắc vành mo…

Chiếc tàu mo nhỏ bé,
Anh giả người phu xe, hỏi đi đâu bé à,
Em trả lời, nhà em ở cuối thôn,
Mo cau anh lại kéo làm vui cô gái nghèo…

Đêm Buồn Phố Thị

Khi phố nhỏ lên đèn, chìm dần trong đêm, lạnh bước chân, đơn bóng đường trần,
Mà lòng tái tê, xa vắng vọng về, men đắng nào, cho vơi những thương đau…

Em đã bỏ ta rồi, từ ngày em đi, thành phố xưa, như quên mất nụ cười,
Từ ngày em đi, mây gió gọi về, những đêm trường, như tang tóc đìu hiu…

Tội Tình

Sao anh bỏ ra đi em nào có tội tình gì,
Sao anh bỏ ra đi em nào có lỗi lầm chi,
Sao anh bỏ ra đi để em thương nhớ hoài ôm kỷ niệm,
Buồn lên mấy nẻo hẹn hò anh biết không?…

Sương khuya lạnh đôi vai đi về thui thủi một mình,
Ưu tư nặng con tim em buồn thao thức cả đêm,
Sao anh bỏ ra đi bỏ quên em giữa dòng đời xuôi ngược,
Giờ đây mất nhau rồi tình mồ côi…

Vì Lỡ Thương Nhau

Vì lỡ thương nhau nên đôi mình đành đau khổ,
Vì lỡ thương nhau nên duyên tình mình giông tố,
Ngày đó gặp nhau khi hai người còn tay trắng,
Chúng mình thường ước rằng trăm năm bạc đầu đôi lứa…