Nếu được là người tình lạc vào mắt nai tơ cho hồn thêm dại khờ
Nếu được là người tình đùa tóc trong chiều vắng làm gió thoảng môi hôn
Ngàn vì sao trên trời nhìn người yêu tôi cười thẹn thùng thắm trên môi
Xin gió xa thôi đừng đùa làn da tuyết trắng làm đôi má thêm hồng
Đường tình nhiều khổ đau tôi biết chuyện người yêu thay lòng như đổi áo
Khi bước chân vào đời tôi trót yêu một người thề nguyện không đổi thay
Nào ngờ tình lẻ đôi, chia mỗi người một nơi tôi vội xa ngày ấy
Em khóc như nghẹn lời, tôi xót xa ngậm ngùi, nỗi lòng buồn cả đôi.
Chiều nay trên lối về cô quạnh
Giọt buồn vương vấn áng mây bay
Về đâu cho gửi niềm tâm sự
Chất ngất bao năm rồi
Nhạt phai mái tóc bồng
Chiều nay chuyến xe đi khi bóng ngả xế tà
Nhịp xe lướt nhanh nhanh dồn khúc vang quân hành ca
Nhắn em ơi đừng thương, chí trai anh ngàn phương
Về đi sao cho thắm nương dâu, đẹp mảnh vườn
Đến mai anh về giữ sao cho vẹn niềm thương
Tôi trở về đây, thăm anh một lần nữa
Sau những năm chia lìa buồn thương thức suốt canh khuya
Anh đứng ôm tôi quên cơn mưa đường phố
Mừng mừng rơi nước mắt dưới đèn vàng xóm ngoại ô
Nhà tôi ở vùng ngoại ô
Xóm nghèo đông đúc có một cầu tre
Thường em hay vẫn đi chợ qua
Nên biết lâu thành quen
Ngày thân thiết thêm
Đêm nao anh kể chuyện minh yêu nhau
Làm buồn em lắm biết không người yêu
Sao anh nói ra chi chuyện một quân nhân
Chuyện một quân nhân nhớ thương một lần.
Nói đi em câu chuyện buồn tình yêu
Nói đi em vì mình thương quá nhiều
Khóc làm chi cho hoen úa rèm mi
Cho héo úa xuân thì nhớ thương nhau rồi đi
Người xưa vẫn còn đây sao mây vội bay
Son môi nhạt phai đôi mắt mùa thu ấy
Giá băng hơn tù đày hỏi xin cho một người
Một ngày xưa ấy, tình còn nhiều mê say
Em ơi chúng mình, chúng mình cách biệt rồi sao
Bao năm ước hẹn, mong đợi giờ đã phai phôi
Những đêm mong đợi, chờ em hoài
Gió lạnh xé lòng, càng thêm buồn
Nhưng đâu mất rồi, bóng người em vẫn mờ xa.