Anh yêu em từ đó ngày anh đến phương này
Gặp nhau trong đêm trên đường qua khu phố
Bất chợt ai đâu ngờ những chuyện yêu trong đời
Chưa nói nên lời mà tha thiết em ơi.
Năm ấy xuân tươi mùa hoa bướm nắng đẹp gió hiền hòa
Một chàng thư sinh mãi tìm nguồn thơ đi giữa một rừng hoa
Tình xuân thắm nồng, ngàn hoa ánh hồng vườn đào rực rỡ đón xuân sang
Chợt nhìn gặp một ánh mắt giai nhân
Như tiên gián trần hiện ra giữa nắng vàng.
Trôi đi mãi những giấc mơ trên sa mạc
Bên mái hiên xưa mưa vẫn lưa thưa
Sao câu hát vẫn thiết tha như hôm nào
Ta mới quen nhau trên con phố lao đao.
Đêm nay còn gần nhau
Ngày mai cách xa rồi khiến kẻ đi người ở
Đêm nay còn gần nhau
Ngày mai gác trọ này sẽ vắng đi một người
Anh đã hay trước sẽ có một sáng một sáng đẹp trời
Sẽ có một sáng một sáng không như bao ngày
Ta không còn nồng ân ái môi nhạt môi
Ôi hững hờ dẫu xa nhau dẫu xa nhau
Bao đêm không ngủ gối chiếc đã hoen lệ sầu
Bao đêm không ngủ tiếng khóc xót thương tìm nhau
Anh ơi đi đâu phương trời nào có thấu
Những nỗi đắng cay buồn đau cho tình ban đầu.
Còn đâu em bao giây phút yêu nhau ngày xa xưa
Còn đâu em bên khu phố vắng tanh một đêm mưa
Say sưa ta gởi trao ân tình mong sau mai mốt đây đôi mình
Tròn câu duyên kiếp và sẽ yêu nhau hoài
Mộng tình về chung lối năm tháng ta đẹp đôi
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé
Để lòng buồn anh dạo khắp quanh sân
Nhìn trên tay điếu thuốc cháy lụi dần
Anh sẽ nói: “Gớm sao mà nhớ thế!”
Nếu chiến tranh tàn anh đưa em về thăm lại vùng quê
Thăm lại thôn xưa xa từ khi lửa dầy binh biến
Ta sẽ đưa nhau về đô thị xa chốn kinh đô về quê đồng
Quê mình còn đây sau chiến tranh vết hận còn ghi.
Khi nắng nhẹ vương trên lưng đồi
Xa vắng miền quê bao năm rồi
Về gặp em ngây thơ duyên dáng
Hôm xưa tiễn anh nơi cuối làng