Cuối Nẻo Đường Tình

Người xưa vẫn còn đây sao mây vội bay
Son môi nhạt phai đôi mắt mùa thu ấy
Giá băng hơn tù đày hỏi xin cho một người
Một ngày xưa ấy, tình còn nhiều mê say

Chuyện Chúng Mình

Em ơi chúng mình, chúng mình cách biệt rồi sao
Bao năm ước hẹn, mong đợi giờ đã phai phôi
Những đêm mong đợi, chờ em hoài
Gió lạnh xé lòng, càng thêm buồn
Nhưng đâu mất rồi, bóng người em vẫn mờ xa.

Tấm Ảnh Ngày Xưa

Ngày nao em đến chơi tặng tôi một chiếc hình
Ghi nhớ ngày chúng mình vừa quen nhau
Năm tháng dài ngày sau ghi nhớ mãi
Hình em tóc ngang vai lược giắt với hoa cài
Nét mi cong viền khóe mắt u hoài
Khóe mắt u hoài làm xao xuyến lòng anh.

Đường Trần Lá Đổ

Nghe em đi rồi anh trở về đơn côi
Nhạc sầu chia phôi đưa anh vào cuối nẻo đời
Buồn ơi là buồn nghe mưa về giăng mắt ai
Đường em, em đi xa vời
Cao nguyên mây trời theo gió lộng người tình ơi. Ai hiểu cho tôi

Phút Giao Mùa

Lại một mùa xuân nữa đến trong khói lửa chiến tranh
Mùa xuân vẫn xanh, xanh như cuộc tình em với anh
Xuân nay anh chưa về, ngàn câu thề không chắc em vui
Quà xuân anh chẳng có, gác giặc từng giờ
Đời lính chiến lấy gì gửi về em.

Nửa Vầng Trăng Đợi

Có hai người thuở nhỏ nhà sát ven sông
Nhiều đêm đứng nhìn trăng chơi vơi giữa dòng
Tuổi niên thiếu hay mơ mộng nhỏ
Vầng trăng sáng chia đôi một nửa
Để tặng nhau kỷ niệm ngày sau khi cách xa.

Ngày Ấy Quen Nhau

Quen nhau từ năm tháng rồi ngàn phương xa vời
Anh đến nơi này để rồi quen nhau mãi mãi
Anh trai người trai chiến trường
Rời xa phố phường vui bước lên đường để mà xây đắp quê hương