Tôi biết người em ở cạnh bên nhà
Cũng một đường trong lối xóm
Em kém tuổi tôi hình người gầy gầy
Và chuyện đời chưa biết lo.
Mẹ hỏi xuân này con về chưa
Một chiều xuân nào buồn tiễn đưa
Nhành mai đầu ngõ hoa nở vàng
Hương sắc xuân nồng nàn
Chim én về bao mùa xuân sang
Sống trên cõi đời này
Bao nỗi buồn chua cay
Sống trong thế gian này
Nhiều niềm đau lắm thay
Lạy Đấng Tam Giới Tôn quy mạng cùng mười phương Phật
Nay con phát nguyện rộng, thọ trì kinh Pháp Hoa
Lời kinh bay cao lời kinh lan tỏa nhiệm màu
Lời kinh đưa ta về cõi phúc, xa lánh chốn địa ngục
Cho con thấy Ánh Đạo Vàng
Đâu có thể phai mờ kỷ niệm tuổi thơ
Đâu có thể phai mờ
Cho ta còn đó chút ngây thơ
Đến mãi bây giờ
Nhớ hoài hoa bí vàng của tuổi thơ
Nhớ hoài con bướm vàng thời mộng mơ.
Mình gặp lại nhau sau tháng ngày đường xa miệt mài
Chung vui đêm nay ghi chép lại ngày xưa đã qua
Cay đắng trong đời ngày nao nay đã phôi pha
Thương lắm bạn ơi thương chuỗi dài ngày thơ ngọc ngà.
Nhiều khi mơ ước đi lạc vào thiên thai
Để theo Lưu Nguyễn xa biệt hẳn cõi đời
Tiên giới không xuân hạ thu đông
Bốn mùa hoa nở đào tiên dâng
Điện vút đài cao chín tầng
Con ra đời có mẹ cha
Là trời cao biển lớn bao la
Từng ngày qua giữa tuổi ngọc ngà
Con là nu hoa bé nhỏ trong nhà
Nhờ công cha, nhờ nghĩa mẹ
Con khôn lớn trong muôn lời ca
Mùa đông này anh nhớ gì không
Anh có nghe giá lạnh nhạt tim nồng
Đời còn xa chưa tàn sao vội xoá
Đường vẫn nở hoa, đừng nghĩ duyên nhạt nhoà
Tình yêu đôi khi đến thật bất ngờ
Và đôi khi đến rất đơn sơ
Đời tươi như hoa hàm tiếu
Và trong xanh như dòng suối
Ngọt ngào như tiếng hôn môi