Trang nhật ký ghi chép tình trong đó
Có tình anh và cũng có tình em
Có từng đêm cùng chung phố tay mềm
Từng đêm ru giấc mộng, mặn nồng êm ấm bờ môi.
Chiều xuống lá khô rơi người đi đã không quay lại
Ngoại đứng dáng lưng còng, một con đò qua mấy sông
Ngoài kia mây trắng bay miền quê nắng mưa bao ngày
Tóc xanh bây giờ đã pha thêm màu mây
Mưa bụi nhạt nhoà thôi hết tình tôi
Nay người đi rồi tôi biết tìm đâu?
Đường anh xe cưới cô dâu
Đường em tan tác cơn ngâu
Trông mưa bụi mang tình về đâu?
Ôm ấp tình yêu kỷ niệm còn đây
Đêm vắng bụi mưa anh lại làm thơ
Lập đông lạnh giá thân gầy
Mùi hương dạ lý trang đài
Cho chúng mình nụ hôn nồng cháy
Tôi biết người em ở cạnh bên nhà
Cũng một đường trong lối xóm
Em kém tuổi tôi hình người gầy gầy
Và chuyện đời chưa biết lo.
Mẹ hỏi xuân này con về chưa
Một chiều xuân nào buồn tiễn đưa
Nhành mai đầu ngõ hoa nở vàng
Hương sắc xuân nồng nàn
Chim én về bao mùa xuân sang
Sống trên cõi đời này
Bao nỗi buồn chua cay
Sống trong thế gian này
Nhiều niềm đau lắm thay
Lạy Đấng Tam Giới Tôn quy mạng cùng mười phương Phật
Nay con phát nguyện rộng, thọ trì kinh Pháp Hoa
Lời kinh bay cao lời kinh lan tỏa nhiệm màu
Lời kinh đưa ta về cõi phúc, xa lánh chốn địa ngục
Cho con thấy Ánh Đạo Vàng
Ngày đó chiều nắng vàng trên đồi Gotha vắng
Chiều đó có ai cô đơn chết vì yêu
Yêu, yêu nhân trần tội lỗi yêu con người đắm đuối
Chết đớn đau u sầu.
Mắt em buồn cuộc chiến quê hương
Tóc em buồn màu hoả châu vương
Từ quen em phố nhỏ nghe thương bờ mi đỏ
Em buồn trắng bao canh trường.