Muôn nẻo thế gian bụi cát buồn mang bao khổ hạnh an bài
Suối lệ sầu cay nhìn tương lai lòng tiếc nuối hoài mong
Đời không thoái hoá tựa hồ như chiếc lá
Úa rụng chơi vơi chấp chới kiếp trầm luân
Tuổi thanh xuân rồi sẽ qua các con ngày dần lớn khôn
Anh sẽ nguyện cùng em băng qua góc trời vượt ngàn núi cao
Ngoài biên cương gió tung bụi mù mịt mờ
Giặc xâm lăng tấn công lan tràn cõi bờ
Bầu trời tang tóc quê hương mình đau buồn
Loạn ly khóc thương lứa đôi lìa xa
Đường về canh thâu
Đêm khuya ngõ sâu như không màu
Qua phên vênh có bao mái đầu
Hắt hiu vàng ánh điện câu.
Mưa hắt hiu mưa buồn qua phố vắng
Chiều mưa tuôn cho giá buốt tâm hồn
Niềm cô đơn theo nhung nhớ dài thêm
Mưa kỷ niệm mưa tìm về dĩ vãng
Sau những lần gối mỏi tìm cuộc vui tàn từng đêm
Những lần hồn u mê dưới mắt giai nhân một đêm
Nay đã trôi theo ngày quên từ khi biết sống trọn cho đời lính
Này người tình bờ môi xinh đắm say
Hôn em đi! Hôn em đi như đêm nay là đêm cuối cùng
Anh thân yêu, hãy hôn em trăm lần
Xiết em vào cánh tay để thấy em còn có anh suốt đời
Ngày không em thấy sao dài vô cùng
Buồn lê thê mây vàng nắng cũng phai
Ngày không em nỗi đau hoài gặm nhấm
Trống vắng nơi cõi lòng, trơ người như sỏi đá
Tôi đang nhớ em một người xưa thân thiết
Nhưng em lại không bao giờ thương nhớ tôi
Yêu như thoáng qua ái ân trên đầu môi
Bên nhau không thành tại trời như thế thôi sao
Xa nhau rồi em còn thương không
Mất nhau rồi em buồn không em
Vì sao em lừa dối bỏ mặc tôi theo người
Mê gấm nhung lụa người ta đành giao bán.