Tình Ca Măng Đen

Em lên với Măng Đen, nơi lắm mưa nhiều gió
Mang theo nắng đồng bằng Nghệ Tĩnh ở trong tim
Em lên với Tây Nguyên yêu Trường Sơn bao la
Thương lắm màu đất đỏ, như mối tình thủy chung.

Nhớ Cô Hàng Xóm

Nhớ lại kỷ niệm xưa tôi thấy lòng mình nức nở
Ở gần cạnh nhà tôi có cô hàng xóm xinh xinh
Mỗi ngày độ trăng lên tôi ôm đàn ra trước sân
Cô ấy bên nhà, nghe tiếng tôi đàn
Cũng thường ghé sang chơi

Yêu Thầm

Gọi tình yêu thầm nên đời mãi đơn côi
Bâng khuâng nhìn mây cánh hoa héo bên trời
Hận người vô tình không nhìn cánh hoa rơi
Thương yêu ai nhiều nhưng tình đời hai lối

Ngày Xưa

Ngày xưa trời ở trên trời
Trời xui đằng ấy đến ngồi bên ta
Ngày xưa đằng ấy nhà xa
Tan trường mưa quá nên ta đưa về

Đường Làng Năm Ấy

Đường về làng tôi, lúa xanh đôi bờ
Nắng soi hàng tre, con sông nhỏ uốn quanh
Dân làng quê tôi, nắng mưa dãi dầu
Nước da sạm màu, vẫn giữ lòng trắng trong.

Nỗi Buồn Hoa Phượng 2

Trót mang kiếp phượng đời cho nỗi buồn
Cảm ơn tình yêu cảm ơn người thương
Bài ca cung thứ ai hát lâm ly
Tiếc một thời chẳng nói gì
Đành lòng người ở người đi.

Chờ Anh Cho Đến Bao Giờ

Cho anh tất cả khung trời mộng mơ tất cả tình thơ ngày xanh
Đắm say hương nồng đẹp như trang giấy, cho anh những gì đẹp nhất trên đời
Những gì chẳng nói thành lời nhưng suốt đời đâu dễ quên đi

Mùi Hương Dạ Lý

Mùi hương dạ lý đó anh có còn nhớ không
Mùi hương yêu thương đó giờ đã đi lấy chồng
Để lại sau lưng những kỷ niệm đau buồn
Mối tình đầu không trọn vẹn thuỷ chung.