Nếu mà có kiếp sau mình của nhau em nhé
Nếu gặp nhau kiếp nào xin chớ để thương đau
Một đời trôi quá mau đừng gieo thêm niềm sầu
Rồi để lại kiếp sau hẹn trả nợ cho nhau.
Ba tháng tạ từ một thuở đam mê
Định mệnh sông quê đẹp mối duyên thề
Ngoại ô đèn vàng hồi tưởng
Thương về quán trọ gõ cửa
Em về đâu mái tóc người thương.
Tôi trót tin người trao trọn tình yêu
Tôi trót yêu người nên giờ buồn thêm
Người đi xa cuối chân trời
Người đi không nói một lời
Dù là lời phũ phàng người ơi
Anh nhớ một chiều xưa đưa em về xóm nhỏ trời lất phất mưa bay
Ngại ngùng em chợt nói em trốn mẹ đi chơi
Giờ thánh lễ đến rồi anh về mai lại tới.
Đông đã về nơi ấy chưa vậy anh?
Có lay lắt nhớ nhung như em quay quắt nhớ?
Có trở trăn hàng đêm như em từng trăn trở?
Trời mùa này nhớ giữ ấm nhé anh!
Nhuộn cả trời xuân
Đào thắm thênh thang
Cho nắng hồng đón xuân nồng
Đàn én lả lơi câu ước thề kia ngỏ lời
Sớm mai gió cười duyên
Thắm lần xuân lá biếc.
Bước một mình trong đêm lang thang trên phố không người
Phố vắng lạnh lùng bao nỗi buồn vây quanh
Ngày xưa ta bước chung đường về
Thế nhưng bây giờ chỉ mình anh lẻ loi.
Một lần yêu dở dang nghe đắng cay trăm phần
Tình như giấc mộng ngỡ như ngày hôm qua
Cuộc tình đôi ta bao sóng gió trong đời
Nghĩ chi xa vời cho lòng thêm nhói người ơi.
Anh về quê em,ven sông rồng chín cửa
Gió đưa thơm lừng, mùa ổi chín quê em
Sông nước Cửu Long nhánh bần nghiêng nghiêng ngả
Con nước lớn ròng, bồi đắp đất phù sa.
Ngẫm chuyện thế thời, thói đời lắm bon chen
Ai thấu soi được lòng người
Sân si quên tình nghĩa, vì tiền mấy tình thân
Ngả nghiêng trăm mối, giữa dòng đời ngổn ngang