Xin Anh Đừng Quên

Mai này ra đơn vị, đừng quên em nghe anh
Kẻo mưa buồn lối cũ, mưa ướt bước đơn hành
Khi nào ra chiến tuyến, nhớ thư về cho em
Nơi này em ước nguyện anh chiến đấu bình yên

Thương Tình Nhân

Nhắc đến tên em anh cảm thấy buồn
Những lúc cô đơn anh càng mến thương
Tâm tư biết ngỏ cùng ai, thức đêm mới biết đêm dài
Tình nhân em hỡi có hay.

Cố Đô Yêu Dấu

Gợi buồn chi này cố đô ơi
Hoàng thành kia giờ không thấy lối
Từng nét xưa đã phai rồi
Và dáng em cũng mất rồi
Còn nữa đâu lời trăng trối.

Bông So Đũa Trắng

Ngày chàng ra đi hẹn mùa so đũa nở
Chàng sẽ quay về câu hẹn ước bên nhau
Nàng đợi mong đã bao lần bông trổ
Nước mắt thương chờ ôm sầu nhớ mênh mông.

Ngỡ Ngàng

Đã lâu không về thăm chốn xưa
Thăm bờ ao nhỏ cầu ván đong đưa
Lưa thưa bụi chuối ven đường
Chim sâu ríu rít quanh vườn
Mơ hồ giọng hát ru êm

Chơi Vơi Tôi Ru Tôi

Tiếng cười xa dần bỗng như tháng tuyệt vọng
Bóng hình xa dần bỗng khuất sau màn đêm
Giờ đây gió buồn đêm buồn giấu ai trong nhạt nhoà
Xoá hình bóng nào giờ một mình hoang vắng

Cuối Mùa Mưa

Em biết rằng yêu là tìm khổ đau khi mình xa cách nhau
Là thân con gái đã trao duyên lúc đầu
Sẽ thương anh rất nhiều nào nghĩ gì đâu.

Mùa Ve Sầu

Ngâm thơ:
Chiều xưa nắng nhạt lưng trời
Lời ca ân ái cho người ái ân
Bây giờ vai áo phong trần
Đường xa có nhớ cố nhân cuối trời

Khổ Qua

Đường vào tình yêu!
Có nhiều trái đắng mang tên khổ qua
Em nói khi yêu tim mình cho thật nhiều
Nhưng chẳng nhận được bao nhiêu.