Trường tan, em về anh thẫn thờ
Cặp da, trang vở cùng mộng mơ
Tảng đá bến đò hẹn hò chim líu lo
Bướm ong bay nhởn nhơ dệt thơ êm áo học trò.
Tôi kể anh nghe câu chuyện tâm tình của đời chinh nhân
Đêm hành quân xưa tôi đã quen người em nữ quân nhân
Tuổi nàng vừa tròn, thơ ngây đôi chín tuổi tôi phong trần hơn
Bốn năm rừng sâu, bốn năm trên đồi núi
Mình gặp nhau đây lúc quê hương lửa dậy
Còn đêm nay nữa mà thôi mai cách biệt nhau rồi
Cầm tay anh lần cuối tại sao em chẳng nói thương nhớ một lời thôi
Cười lên cho ấm phút chia phôi em ơi chớ sầu bi, anh đi nữa anh về
Một ngày hết não nề oán sầu
Thành đô mưa nắng lại có nhau.
Mai sớm anh đi lòng em ước gì
Niềm sầu dâng kinh kỳ thôi chớ buồn em ơi
Đừng khóc nữa mà chi
Cho khổ lòng kẻ ở người đi
Con quỳ dưới ánh đạo vàng
Vu lan tình mẹ đậm đà thương yêu
Ly hương mấy nẻo sơn khê
Nhơ da diết nhớ lối về quê xưa
Mẹ ơi con trẻ tha phương
Xây tình viễn xứ phong sương tuổi đời
Đôi vai danh vọng rã rời
Bàn chân chai sạn thói đời nhục vinh
Trả nhẫn Kim cương Vòng nhẫn cưới Trao nhau nhẫn cưới
Con đường xưa em đi Châu Kỳ
Chiều mưa cuối mùa một lần hành quân tiến qua làng xưa
Bao nhiêu ngỡ ngàng bao nhiêu kỷ niệm vụt khơi lên thương nhớ
Cây đa xưa còn đó nghiêng nghiêng bên thành miễu bơ vơ khung trời tím
Con sông xưa vẫn chảy như tim anh vẫn nhớ năm tháng không nhòa
Tôi ở biên giới xa về thăm một người
Mà yêu thương và tâm tư đã chất ngất lên cao
Dáng em năm nào tiễn chân người yêu
Bước chân vào lính tiễn đưa người tình.
Hôm xưa mới quen trên đường khuya phố buồn ngỡ ngàng gọi tên em
Khi quen đã lâu ngày tình yêu chớm nở
Em tặng anh chiếc khăn xinh.