Thôi bây giờ xin trả lại cuộc vui ngày thơ
Xin trả lại công viên xưa ta đón ta chờ
Với nụ hôn thuở nao và cuộc tình ta đã trót trao.
Ngày qua nằm dưới ca con nhớ nhà mẹ ơi
Đời con giờ mang bản án giết người
Nhớ xưa đua đòi thích chơi bời
bắn nhau, cướp giật, hút thuốc phiện
Bây giờ nằm ca để mẹ buồn ơi quê nhà.
Tóc em để xõa buông dài
Lòng anh thương nhớ mộng mơ em hoài
Mượt mà óng ả như nhung
Mắt đen má lún đồng tiền có duyên.
Những lời dạy của cha con mãi ghi trong lòng
Biết ơn không nhớ oán biết tha thứ yêu thương
Những lời dạy của cha đừng sống chỉ vì tiền
Sẽ luôn không có được một nghĩa tình anh em.
Biết anh còn yêu em không
Hay là vô phước em mang sầu đau
Biết anh còn yêu em không
Hay là nước cuốn tình trôi xuôi dòng
Hỏi Anh rằng có còn yêu anh không?
Sao để năm chờ tháng đợi ngày em trông
Anh ra đi hứa về thăm em đó
Ba bốn năm rồi chưa thấy em về thăm
Anh ơi năm ấy mùa thu sang
Em đứng trông theo sợi nắng vàng
Anh đến làm chi cho gặp gỡ
Để rồi tình ấy phải cưu mang
Anh đánh đàn em ca bài giọng cổ
Buồn mang mác tình quê hương xứ dừa
Những trưa hè oi bức nắng lưa thưa
Uống nước dừa mát ngọt tình hai đứa
Tôi xin hỏi người
Tại sao người nghèo lại lắm kẻ xót thương
Và cớ làm sao những kẻ giàu sang
Có người đôi lần hay chịu tiếng dèm pha.
Thầm yêu người ấy yêu hoài nhiều năm
Đời tôi vẫn cứ bên lề tình yêu
Vì sao trời nỡ giăng tơ
Rồi cho tình đó bơ vơ
Cung đàn nào đêm về ngẩn ngơ.