Biết anh còn yêu em không
Hay là vô phước em mang sầu đau
Biết anh còn yêu em không
Hay là nước cuốn tình trôi xuôi dòng
Hỏi Anh rằng có còn yêu anh không?
Sao để năm chờ tháng đợi ngày em trông
Anh ra đi hứa về thăm em đó
Ba bốn năm rồi chưa thấy em về thăm
Anh ơi năm ấy mùa thu sang
Em đứng trông theo sợi nắng vàng
Anh đến làm chi cho gặp gỡ
Để rồi tình ấy phải cưu mang
Anh đánh đàn em ca bài giọng cổ
Buồn mang mác tình quê hương xứ dừa
Những trưa hè oi bức nắng lưa thưa
Uống nước dừa mát ngọt tình hai đứa
Tôi xin hỏi người
Tại sao người nghèo lại lắm kẻ xót thương
Và cớ làm sao những kẻ giàu sang
Có người đôi lần hay chịu tiếng dèm pha.
Thầm yêu người ấy yêu hoài nhiều năm
Đời tôi vẫn cứ bên lề tình yêu
Vì sao trời nỡ giăng tơ
Rồi cho tình đó bơ vơ
Cung đàn nào đêm về ngẩn ngơ.
Tôi hút vài hơi rồi ngồi nghiệm qua chuyện đời
Nghệ sĩ nhà nghèo, tiền không có vẫn hồi phiêu
Anh em hút vài hơi, tay đan tay quấn đều đều
Đứa cười nấc như điên đứa thì sướng như tiên
Đứa ngồi ăn liên miên.
Ta trách cho chuyện đời lọc lừa trên những bờ môi
Đời bao trái ngang mới hay thói đời là thế
Khi lúc giàu sang có tiền thì có bạn có tình
Công danh sang giàu gọi mời đón đưa ngày đêm
Xa nhau rồi sao tình vẫn còn vương trong trái tim
Thao thức bao đêm nhớ lại chuyện hai đứa mình
Lần đầu gặp nhau trên bến xe Cần Thơ
Em líu lo mời anh mua giúp chôm chôm
Chôm chôm tươi rất ngọt
Mua đi anh về làm quà cho mẹ cho cha
Trời làm cơn mưa cuối mãi rơi trong cuộc đời
Nguời vì sao không tới để mênh mông tình tôi
Nhìn từng hạt mưa rơi lòng chợt thấy xót xa kiếp người
Bước chân em qua đời như cánh chim bay về nơi cuối trời.