Ngồi giở trang nhật ký ghi chép chuyện yêu đương
Ôi ghi chép chuyện yêu đương
Tâm tư mang niềm nhớ ôi tháng ngày hắt hiu buồn
Ngày nào lê bước lúc con đường gặp gỡ xưa
Tìm lại dư âm buổi ban đầu nhớ em nhiều
Tặng anh búp bê, để mai cách chia anh còn búp bê chia buồn
Nhà anh đầu làng nhà em cuối xóm ta chung con đường mòn
Từ khi còn áo trắng mộng mơ bài thơ anh viết tặng hôm nào
Là tình đầu anh trao mà em hững hờ lặng im không nói
Anh thương em thật rồi nhiều đêm dài anh gối đầu tay
Lòng thương yêu cứ mãi mong chờ nào ai có ngờ
Thuở ấy tóc nàng chưa chấm ngang vai
Mắt tôi chưa vương bụi đời
Tuổi thơ nhìn đời như giấc mơ hoa
Mối tình đẹp như câu ca.
Anh ở đô thành về thăm sông nước miền Tây
Em ở sông Tiền đò ngang đưa khách sang sông
Bỡ ngỡ mà sao nghe mà thương tiếng nói ai làm quen
Anh qua bến phà em xuôi mái trèo sao xuyến con tim
Anh viết lá thư tình gửi về em yêu mến
Đã mấy năm rồi chuyện tình còn lênh đênh
Anh không sao quên kỷ niệm dấu yêu
Ngày xưa hai đứa mình, những đêm tâm sự
tay gối đầu tàn canh
Ngăn bớt giọt sầu lệ tràn mi anh
Duyên lỡ làng rồi nhạc sầu vươn thêm
Còn thương còn nhớ gọi hồn trong mơ yêu anh em vẫn chờ
Con xin từ giã mẹ cha yêu thương con đi lấy chồng
Công ơn của mẹ cha thân con chưa đền trả mà nay con bước theo chồng
Vì đời con gái xuất giá phải tòng phu, xuất giá phải tòng phu
Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như biển cả tình thương không bến bờ
Bốn năm dài hai đứa mình yêu thương
Có ai ngờ bây giờ cũng xa nhau rồi
Duyên tình như áng mây trôi
Để buồn đau cứ lên ngôi xót xa bẽ bàng
Tôi hút vài hơi rồi ngồi nghiệm qua chuyện đời
Nghệ sĩ nhà nghèo, tiền không có vẫn hồi phiêu
Anh em hút vài hơi, tay đan tay quấn đều đều
Đứa cười nấc như điên đứa thì sướng như tiên
Đứa ngồi ăn liên miên.
Ta trách cho chuyện đời lọc lừa trên những bờ môi
Đời bao trái ngang mới hay thói đời là thế
Khi lúc giàu sang có tiền thì có bạn có tình
Công danh sang giàu gọi mời đón đưa ngày đêm