Còn đâu tháng ngày vui sau ngã rẽ đường tình
Tìm đâu, tôi biết tìm đâu
Chút yêu thương non dại, một thời quấn quýt trăng sao
Gió đu đưa lên cao, theo mây kia lìa bóng
Cho tình ta úa nhàu.
Tôi gọi người cố nhân
Tình ái tôi vẫn còn
Tay gầy nhiều lưu luyến
Tình đó như bài thơ
Nồng nàn như gối êm
Dìu giấc mơ ngọt ngào
Ngày mai người có e ngại
Nghi về chuyện chúng ta
Có khoảng trống nơi tâm hồn
Lạc loài đơn côi
Phố đêm lẳng lặng buồn
Nỗi nhớ mênh mông
Uống muôn vàn sắc màu
Cho kỷ niệm nên thơ
Đôi mắt xưa lơ ngơ.
Nếu thời gian có thể quay lại
Tôi xin một lần sống kiếp đơn côi
Không phải yêu để rồi đau khổ
Để mình ôm đắng cay
Để giờ tôi nhớ thương ai.
Thôi nhé em mình về hai phương trời
Một người buồn người kia có vui không
Mình xa nhau không phải ai gian dối
Do không hợp hay hờn dỗi vu vơ.
Người đã cho tôi biết thương nhớ làm gì
Người tặng tôi ngàn câu nói yêu thương
Ngọt ngào hôm qua nay đã xa mất rồi
Để bây giờ người đau chính là tôi.
Chiều buồn dâng sầu nhớ ôm hoa tím mộng mơ thuở xưa ai nào ngờ
Em yêu màu hoa tím man mác buồn gây vấn vương
Cho tim yêu mở lối đón em vào trong nhớ thương
Đi về chung đường hẹn hò nhau chung lối đón đưa nhau khi tan trường.
Nghe tiếng nhạc nhà ai dường như ước dâu rộn ràng
Ôm tấm thiệp hồng trên bàn tay buông tiếng thở than
Cuộc tình đôi ta dở dang bao kỷ niệm yêu thương chứa chan
Trách sao mối duyên lỡ làng con đò rời bến sang ngang.
Về thăm ngôi trường cũ
Chiều loang bóng nắng hè
Âm vang khúc nhạc ve
Nỗi buồn theo chân bước.
Thôi kể từ đây duyên tình hai lối cách biệt ngàn trùng
Bao đêm khóc thầm, trông mong về phương xa anh nhớ gì tôi không
Lời hẹn xưa đó em khắc vào trong tim
Gói trọn mơ ước chỉ mong ngày chung đôi
Bao lời ước hẹn vẫn còn đọng trong tim.