Đã bao nhiêu ngày, em vẫn chờ vẫn đợi
Mong anh trở lại mình tính chuyện trăm năm
Mòn mỏi đợi mong, hoá ra công dã tràng
Cách mặt xa lòng anh nỡ vội quên em
Viết trang này, xin ghi chép lại ba mối tình một người
Chuyện người trai xếp bút thư phòng dâng tình cho núi sông
Vào thời nước loạn ly ngàn nơi, lòng trai ý say giúp quê hương này
Dấn thân đời lính khoác áo màu hoa, xa cách thành đô
Mai Chế theo chồng xa cách mấy sông
Đò vắng mênh mông sóng nước mịt mùng
Chiều u buồn Chế nhớ mẹ thương cha
Chế nhớ đàn em thơ đang lứa tuổi dại khờ.
Một mình đi xa, sống nơi quê người
Phận nghèo bôn ba lưu lạc kiếm sống mọi nơi
Nào dám mơ đâu ngày mai kia sang giàu
Đồng tiền lương con gửi về mong giúp mẹ cha
Lá xa cành héo sầu từ tuổi xanh
Anh bỏ đi rồi buồn lắm anh ơi
Đời người con gái một lần mất người yêu
Dang dở cuộc đời
Ánh trăng ngà soi bóng nhìn lấp lánh muôn vì sao
Lòng mơ ước lên trời cao
Để được nghe thượng giới kể chuyện tiên lứa đôi
Ở trên trời xanh thắm là cả giấc mơ của anh
Làn mây trắng hương cỏ thơm vầng hào quang toả sáng
Một mùa xuân bất tận
Nếu em là cành hoa dạ lý đêm về anh đến gần bên hoa
Cho anh hưởng mùi hương tình ái bên em từng phút ngấy ngây
Nếu em là cành hoa hồng thắm anh tìm cành là ít gai
Mong gai đừng làm anh rướm máu cho anh hưởng mùi thơm ngạt ngào
Vọng về tim nghe đâu đây mới hôm nào
Ta vừa trao tiếng yêu nhau
Vọng về tim nghe gang thép sôi hờn
Tình hôm nay biết trao ai
Tóc mây dối chải và đàn thôi nâng phím
Sắt son mấy nổi giờ tình nhân biến đổi
Ân nghĩa cũng phai rồi đường trần chia muôn lối
Thương nhiều cũng thế thôi
Đây dòng lưu niệm xin gửi về tim
Bao nhiêu buồn vui xót xa nỗi niềm
Chép vào trong trang nhật ký
Tình đời thay một người đi
Tình yêu có chi được gì
Mỗi chiều chiều biển tím mênh mông
Cả tình yêu thăm thẳm đợi chờ
Ánh hào giăng mặt trời đi ngủ
Sóng đốt đèn đêm biển với thuyền