Nếu em là cành hoa dạ lý đêm về anh đến gần bên hoa
Cho anh hưởng mùi hương tình ái bên em từng phút ngấy ngây
Nếu em là cành hoa hồng thắm anh tìm cành là ít gai
Mong gai đừng làm anh rướm máu cho anh hưởng mùi thơm ngạt ngào
Vọng về tim nghe đâu đây mới hôm nào
Ta vừa trao tiếng yêu nhau
Vọng về tim nghe gang thép sôi hờn
Tình hôm nay biết trao ai
Tóc mây dối chải và đàn thôi nâng phím
Sắt son mấy nổi giờ tình nhân biến đổi
Ân nghĩa cũng phai rồi đường trần chia muôn lối
Thương nhiều cũng thế thôi
Đây dòng lưu niệm xin gửi về tim
Bao nhiêu buồn vui xót xa nỗi niềm
Chép vào trong trang nhật ký
Tình đời thay một người đi
Tình yêu có chi được gì
Chỉ có một mình anh em thương trọn đời dù cách biệt ngàn nơi
Mưa rơi phố vắng bên đèn khuya hắt hiu đêm đêm em gọi tên
Hai mươi xuân tròn tình yêu anh gói trọn vào ba lô chiến đấu
Từ giã kinh thành một chiều loang nắng
Vai súng lên đường đi xây tình thương.
Em đã đi rồi tình cũng vụt bay
Về nơi xứ lạ trách cơn mưa chiều
Đổ xuống làm chi để tình ta cách ly
Ngắm nhành hoa mai vàng
Đón mùa xuân mới sang
Nhớ mùa xuân năm cũ
Mà lòng thấy bâng khuâng
Lòng tôi nhớ thương hoài
Năm ấy giữa mùa đào hoa đua nở
Em chưa biết ưu tư
Anh còn niên thiếu phút giây như bài thơ
Em lại đưa anh về thăm quê Đồng Lê
Nơi chúng mình thường chăn trâu thuở nỏ
Từng ước mơ qua những ngày đói khổ
Hẹn hò nhau theo chị theo anh đi đánh Mỹ
Con đường làng quê nắng trãi ban chiều gió hắt hiu ôi buồn thiu
Từ độ người yêu rời quê lên phố đã ba năm vẹn tròn
Còn lại tuần trăng sao chưa thấy anh về
Như đã hẹn thề trong lúc anh đi xa
Từng độ nhớ em ơi đã mấy mùa hoa
Hoa nở rồi hoa tàn
Một loài hoa mang tên người thương đó
Thương sao mới thật là thương.