Nếu dở dang rồi xin đừng thương tiếc người ơi
Nếu dở dang rồi xin đừng tìm mối tình tôi
Ngại ngùng đêm sương nẻo đời lạc bước canh trường
Gặp nhau ngỡ ngàng tình đầu sao mãi còn vương
Những mảnh đời còn thơ lang thang giữa phố chợ để tìm một ngày mai
Đi tìm một tương lai trên những tờ vé số trên từng những đôi giày
Khi phố đã lên đèn em vội vàng lê bước tìm mái ấm che thân.
Ngày tôi trở về qua thành phố
Chân quen lối nhỏ mà lòng nghe như bơ vơ
Bâng khuâng nhớ lại một chiều nào
Lần đầu ta gặp nhau trao đôi câu
Niềm thương mến trao nhau.
Em biết không anh tương em nhiều lắm
Ba bốn năm rồi chẳng dám nói ra
Anh sợ người ta chê mình nghèo khó
Đen đúa quê mùa, ăn nói chẳng bằng ai
Thầm chào nhau thôi rồi vĩnh biệt người ơi
Ngày buồn đã tới, này giây phút tôi xa người
Tình đã úa nhàu, mình đã thôi nhau
Từ đây biết rồi đời tôi sẽ đi về đâu.
Thôi đã xa nhau rồi
kể từ đêm nay
Từ con đường cỏ lá me rơi
Qua dòng sông rất đẹp
Đưa tiễn em qua cầu
Cầu sang sông bao nhiêu nhịp
Em sầu bao nhiêu
Sao anh không hẹn dù mưa nguồn trút lá
Lạnh không gian nhưng không lạnh tình ta
Tay trong tay tươi cười ưom nắng chan hoà
Đường hoa bướm em đi.
Ta mất nhau từ đó
Bạn bè xa ta bỏ ta vất vả
Người tình xa ta nỡ quên lời ước hẹn
Ngày nào chung bóng với nhau trao duyên ban đầu.
Nửa đời, biền biệt xa quê
Nay thơ dẫn lối chứ tôi về, tôi vế làng tôi
Ao tù, ngõ nhỏ đâu rồi
Rặng tre xanh với mảnh trời, mảnh trời vẫn xanh
Nơi nào, em đứng đợi anh
Đêm trăng hò hẹn đã thành của riêng
Mái trường một thuở thiêng liêng
Phượng hồng cháy đỏ cả miền tuổi thơ
Dòng sông, thắm giữa đôi bờ
Lúa xanh mà nuôi những ước mơ, ước mơ ngọt ngào
Quê hương, tình nghĩa dạt dào
Nâng bao đôi cánh chim vào trời xa
Chẳng là trời đất bao la
Chỉ ao rau muống cũng là quê hương.
Ta trót mang tên làm người
Nhìn nhân gian đen thay trắng
Tiền mua danh đổi bạn
Nên nực cười rượu uống không vơi
Niềm cay đắng xạm môi