Sao anh bỏ ra đi em nào có tội tình gì
Sao anh bỏ ra đi em nào có lỗi lầm chi
Sao anh bỏ ra đi để em thương nhớ hoài
Ôm kỷ niệm buồn lên mấy nẻo hẹn hò anh biết không.
Ngồi giở trang nhật ký ghi chép chuyện yêu đương
Tâm tư dâng niềm nhớ những chuỗi ngày êm đềm
Còn gì đẹp hơn phút mong chờ khi lớp tan
Được nghe giọng em gái tươi cười nũng nịu rằng
Tặng anh búp bê, ngày sau cách chia anh còn có búp bê như là
Có những đêm buồn, một người đi hoài cảm
Buồn thương gót phiêu du
Nhớ thành đô tà áo trắng em tôi
Chủ nhật buồn những bước chân âm thầm.
Rồi lại mua thu sang, hàng cây trút lá vàng
Âm thầm nơi quán trọ, ngậm ngùi khói thuốc bay
Tình đời ai hay, khi yêu nào toan tính nhiều
Nhưng lòng đâu có ngờ, tình mình sao quá chua cay.
Mẹ ơi đêm về lạnh lùng buồn thiu
Đời lắm ưu phiền giông tố triền miên
Từ lúc xa cách Mẹ yêu
Đời con đau thương thật nhiều
Đắng cay trăm chiều nặng trĩu vai còm
Bolero cung đàn anh rao
Em hát lên lời mình yêu nhau
Mà em đành sao ra đi đến phương nào
Tình có gì đâu chỉ còn lại bao đớn đau.
Em trót mang thân má hồng môi son
Trao lấy tình yêu bao người xa lạ
Mới hôm nào e còn thơ ngây
Mà giờ đây chua cau ngọt đắng
Xui em biết dối gian đời
Đoạn buồn nào cho em còn đoạn buồn nào cho anh
Khi anh nâng phím đàn em vang giọng ca ngọt ngào
Giọng buồn thanh cao làm lòng anh xuyến xao
Em luôn thầm nhắc mình bên nhau suốt đời này
Ở cuối con đường, ta sẽ chờ nhau
Chờ nhau, trao nhau bao giọt tình chôn giấu
Chờ nhau, đợi nhau, nắng dẫu phai màu
Đợi nhau, chờ nhau để tình mình có nhau
Chào đời tiếng khóc tu khoa
Trái tim nào vượt thói đời điêu ngoa
Mỗi con người mỗi kiếp người
Hát lên xóa nỗi phù du ở đời