Đêm chưa tròn giấc ngủ, canh dải lẻ loi
Ngồi nhìn mưa rơi nghe lòng thương nhớ một người
Từ mình chia tay không hẹn ước
Để nay nghe lưu luyến bước ai xa
Nhớ hôm nào mình chưa quen nhau
Anh ghẹo em là đóa xương rồng
Em nghe lòng giận dỗi vu vơ
Ghét anh chi lạ sao bảo em là đóa hoa gai
Sao ghẹo em là đóa hoa giai
Ánh trăng u hoài đêm nay cô đơn
Soi chiếu lòng ta đang khô héo tâm hồn
Từ ngày quen em ta vui sống ân tình mới
Từ ngày em đi ta nghe trái tim rã rời
Xuân đang ngập nắng sao lá vàng rơi
Em đã vô tình hay hờn dỗi.
Từ đây cách xa rồi người ơi
Còn đâu luyến lưu thuở ban đầu
Ngày nao mình hứa bên nhau
Nguyện thề trọn kiếp mai sau
Mà người đành nỡ quên mau.
Lòng thầm xui, tôi nhớ người yêu đêm nay buồn sao là buồn
Thương quá là thương khi anh tìm lo tuổi đời
Còn nhớ ngày xưa em thích hoa màu tím với mắt buồn trời đêm.
Chuyện đời tôi như cánh hoa lục bình lạnh lùng trôi theo tháng năm
Nhìn đời vui cũng xin được một lần ghét sang bến bờ yêu
Thu qua bao mùa rồi và đông sang bao lần rồi mà đời tôi vẫn thế
Sao anh bỏ ra đi em nào có tội tình gì
Sao anh bỏ ra đi em nào có lỗi lầm chi
Sao anh bỏ ra đi để em thương nhớ hoài
Ôm kỷ niệm buồn lên mấy nẻo hẹn hò anh biết không.
Ngồi giở trang nhật ký ghi chép chuyện yêu đương
Tâm tư dâng niềm nhớ những chuỗi ngày êm đềm
Còn gì đẹp hơn phút mong chờ khi lớp tan
Được nghe giọng em gái tươi cười nũng nịu rằng
Tặng anh búp bê, ngày sau cách chia anh còn có búp bê như là
Có những đêm buồn, một người đi hoài cảm
Buồn thương gót phiêu du
Nhớ thành đô tà áo trắng em tôi
Chủ nhật buồn những bước chân âm thầm.
Rồi lại mua thu sang, hàng cây trút lá vàng
Âm thầm nơi quán trọ, ngậm ngùi khói thuốc bay
Tình đời ai hay, khi yêu nào toan tính nhiều
Nhưng lòng đâu có ngờ, tình mình sao quá chua cay.