Gian Dối

Lỡ yêu rồi sao không thành duyên nợ
Hai hướng đời nên cúi mặt làm ngơ
Nhưng hôm nay đối diện, thật chẳng ai ngờ
Đường dĩ vãng vẫn còn ôm nhung nhớ
Sao em nỡ đành, nỡ đành quay mặt ơ thờ
Để tình ta như giấc mơ

Tịnh An Quê Tôi

Tịnh An quê tôi bên đồi Thiên Ấn bên dòng Trà giang
Tịnh An quê tôi, có đồng lúa vàng lòng mẹ bao la
Có đồng bắp xanh, tình cha cao ngời

Ngày Xưa Em Nói

Ngày xưa em nói nẻo vào yêu chung lối em nguyền thương anh suốt đời
Xuôi dòng tâm tình thuyền yêu đưa chúng mình tròn vòng tay anh với em.
Ngàn ánh mắt tìm nhau nguyền ước miếng trầu xanh em nói em yêu anh
Nguồn nước vẫn về khơi mình mãi mãi đẹp đôi hoa thắm môi cười.

Mai Vẫn Còn Xuân

Trên giàn thiên lý bóng xuân sang
Mai đón mừng xuân nở cánh vàng
Cúc lan giã từ giá rét đơn côi
Chờ xuân từ muôn lối
Bước về tô thắm vành môi

Lời Chinh Nhân

Hai mươi tuổi đời biết mình là phận trai
Trong thời quê chinh chiến tôi lạnh lùng ra đi
Mịt mờ ngoài phương xa tìm vui qua năm miền
Chẳng mơ ước chi ngày đêm súng trên tay lo diệt thù

Màu Tím Hoa Tim

Ngày quen nhau anh đã tặng em
Cánh hoa màu tim tím ép vào trang giấy học trò
Cánh hoa thay lời anh
Như nhắc thầm em đừng quên tôi
Hồn hoa tinh khiết tình anh tha thiết
Nhớ ghi trong lòng những câu hẹn thề
Sẽ không bao giờ không bao giờ quên nhau

Tình Mẹ Cha

Đi khắp thế gian, không ai bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.

Tình Sử Huyền Trân

Trở về quá khứ lật trang sử tình đau thương
Xưa nàng Huyền Trân một trang quốc sắc thiên hương
Để cho vua cha ôm mộng lớn, gợp thâu giang sơn chung một mối
Nàng đành hy sinh một đời một đời trâm anh

Chiều Mưa Lỗi Hẹn

Nếu như chiều ấy trời đừng mưa
Cho duyên đôi lứa thắm cao với trầu
Nào ngờ trời đổ mưa giông
Ông tơ bà Nguyệt lắt đầu
Tình đôi ta chẳng thành câu