Tâm Phật là ở trong ta
Tìm đâu ngày tháng xa hoa vô thường
Yêu đương nhân thế mê lầm
Lòng ta giải thoát chữ tâm là Phật
Phật là Phật ở trong tâm
Tu tâm tu tánh Phật là Phật tâm
Ghi lại đây quá khứ trong đời đã qua một lần
Yêu nhau thuở ban đầu tôi vừa tròn trăng
Ép cánh hoa yêu ép vào bìa thư xanh
Viết thăm đôi hàng người em tôi mến thương
Cùng chung mái trường xưa với bao nhiêu ân tình
Của thời niên thiếu xin nhớ mang theo theo kỷ niệm vào đời
Khi người yêu đi lấy chồng
Ai mà không tan nát lòng
Ôi tình yêu như bóng mây
Tình yêu như khói bay
Tình yêu đâu nào thấy.
Một lần yêu nhau thương đau dang dở
bao nhiêu kỷ niệm còn ghi sâu vào tim
Nhớ lúc tiễn đưa đôi ta đứng bồi hồi
Suy tư nhìn không nói tạ từ trong luyến thương
Dòng đời trôi, dòng đời lại trôi
Trôi về cuối nẻo, trôi về cuối nguồn
Trôi theo lênh đênh kiếp người
Qua bao thăng trầm, đôi mi hoen buồn
Chiều đông, nỗi nhớ mênh mông
Tôi có thằng bạn nghèo quê ở Miền Trung bão giông reo triền miên
Nơi mưa nắng quanh năm, đời gian nan nghèo lắm, tháng ngày bên ruộng đồng
Còn đàn em thơ, còn cha mẹ già hiu quạnh nơi sớm khuya
Cơm hai bữa chưa no, đời phong sương nghèo khó kiếp nghèo vẫn còn nghèo
Cơn mê này xin trả lại cuộc vui ngày thơ
Mi ướt mềm sao chia ly môi thắm nụ cười
Trong vòng tay trắng tay ngờ đâu rằng ngày vui của em
Nhớ chuyện ngày xưa hai đứa yêu nhau
Trang thư màu xanh bắc một nhịp cầu
Những lần hẹn hò đây đó
Mưa chiều nhạt nhòa con phố
Nép bên nhau ấp ủ mộng đầu.
Thương tiếc chi thêm buồn
Lỡ yêu lỡ mang mối sầu nghìn thu
Thương tiếc chi thêm nhiều
Nghe lòng vấn vương
Còn đâu những đêm chờ mong
Một vầng trăng ai nỡ xẻ làm đôi cho người một phương trời
Nắng gió chinh biên anh vui say đời lính
Em ở lại kinh đô ngày chờ đêm lại nhớ
Ánh trăng soi nửa vầng in gối chiếc nửa vầng theo bước anh
Đêm đêm tàn canh song buồn ngàn lá rơi
Anh đi chiều ấy có hồn gió mưa tơi bời.