Từ lâu tôi để ý
Thương thầm một giai nhân
Rất đẹp ở Xóm Đạo
Có lần ghé về thăm
Bao lần tôi ước nguyện
Tình kia đến cau trầu.
Nhìn phượng nhẹ rơi cho lòng thêm khắc khoải
Ngày xưa ấu thơ đôi ta dệt mộng ước
Dòng lưu bút xanh con tim đầy ước vọng
Nguyện thề chung đôi muôn đời ta có nhau
Ngày nào về quê em, nơi biển xanh gió lộng
Xa xa con thuyền, theo sóng nước mênh mông
Hàng dừa nghiêng nghiêng, che bóng mát đôi mình
Chan chứa bao ân tình trên bãi biển chiều quê em
Đời anh như tàu xa bến vắng
Lênh đênh qua khắp nẻo đường dọc ngang
Nay anh trấn tiền đồn Ben Hec
Ngày mai anh băng rừng qua hạ Lào
Nghìn đêm trong chiến hào
Anh đối diện cùng hoả châu
Đi lâu con trở về nhà
Nhớ cơn gió thoảng là là hương cau
Những chiều mẹ đứng ngõ sau
Lui cui tóc bạc trên đầu mẹ ơi
Con đi dù cuối đất trời
Con đi dù có xa vời
Cũng không quên được
Thiếu thời vàng son
Mỗi độ hè sang nghe lòng thêm lưu luyến
Trông cánh phượng rơi mà tiếc thương tuổi học trò
Ngày nào tung tăng trên đường hoa bay giăng giăng
Giành nhau hoa rơi thấy lòng như xót xa nhiều
Hoa đã rơi rồi, tan tác trong đời, xa cách nhau thôi!
Đời đời còn nhớ hoài
Đời đời còn nhớ hoa
Bao cánh hoa ngày ấu thơ
Như đem mộng mơ vào lòng
Version 1: (Đình Văn & Tài Linh)
Chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau
Nơi khô con nằm chỗ ướt mẹ lăn
Bao tháng ngày nuôi con vất vả
Cả cuộc đời dầm nắng phơi sương
Thân hao gầy nhìn mẹ xót thương
Trời vừa tan mưa xe chạy phố khuya ánh đèn sương đã mờ
Vài người trong đêm dáng gầy chân tất tả
Thoảng mùi hương xa, vọng lại đâu đây âm thanh hủ tiếu gõ