Chuyện tình yêu viết lên bài ca nhắc lại ân tình xưa
Tôi xa phố phường một chiều thu tím ấy lá rơi bên đường
Ngậm ngùi tiếc thương chất lên vai kỷ niệm một ngày đó xa xôi
Tình nồng thắm đôi môi nào ai biết được
Tình trong giây phút hóa thành thiên thu.
Tôi vẫn yêu em dù rằng em gian em dối
Tôi vẫn yêu em dù mộng ước vỡ tan rồi
Tôi vẫn yêu em dù người thay trắng đổi đen
Tôi vẫn yêu em dù đời tôi lắm muộn phiền
Đôi mắt tròn đen như búp bê
Cô đã nhìn anh rất kiêu sa
Anh vái trời, anh vái trời cho cô dễ dạy
Cô dễ nghe, dễ dạy nghe
“Tháng năm chưa xót tình đôi lứa, nhẫn cỏ năm xưa chẳng quên lời”
Hôm nay chúng mình không còn gặp nhau
Đêm lo nỗi nhớ đắng cay giọt sầu
Điệu buồn ru trắng đêm thâu
Ngoài trời mưa vẫn mưa ngâu
Anh muốn tìm em biết nơi đâu.
“Từ ngày đôi ngả chia xa, em vui nhung gấm lụa là bên ai
Anh về ôm nỗi đắng cay, nâng niu chiếc nhẫn cỏ ngày xa xưa”
Đừng nhìn bề ngoài, đừng nhìn bề ngoài
Tôi vẫn lang thang những chiều qua phố buồn
Lê bước cô đơn âm thầm trên lối xưa
Nhớ thương vô vàng tình yêu đưa đón
Ước mơ đầu chẳng còn.
Giọt lệ vu qui em khóc duyên bẽ bàng
Vì ngày mai em đã sang ngang
Một người trong theo hồn rét buốt môi hôn
Em bước theo chồng còn nhớ anh không?
Buồn như mái tóc mỗi ngày dài càng dài
Buồn mai sao sánh gió lùa buốt bờ vai
Buồn thương số kiếp lỡ tạo lập hình hài
Bước lạc vào cuộc đời với tên người trong đám người