Hai mươi năm gặp lại thời gian tưởng đã dài
Yêu dấu phai mờ chợt lên những giấc mơ
Em vẫn đẹp như hôm nào
Hương tóc ngọt ngào gọi tình xưa lên cao
Tình yêu gõ cửa bên ngoài chờ tôi
Như giục như hối lẳng lơ gọi mời
Sau lần đó tưởng là thôi, ai ngờ vẫn gõ hồn tôi
Làm đổi thay tất cả tôi rồi
Loài hoa kia úa tàn vì phũ phàng cơn nắng cháy
Nhụy hoa kia khép lại vì hương sắc ngất phôi phai
Chiều nghiêng nghiêng bóng dài mưa bụi vương gót hài
Tình hoa lắm nỗi chua cay
Mình hẹn gặp đêm nay rồi mai mình xa cách
Em bước qua cầu về bên ấy sang giàu
Bỏ lại anh u sầu, ôi kỷ niệm thương đau
Vì tinh quá in sâu
Xuân đến con về quê thăm mẹ
Cùng đàn em còn bé bỏng thơ ngây
Bao nhiêu năm ôi nước mắt chan đầy
Con mong có một ngày mẹ vui thấy sum vầy.
Biết chăng thư này tràn niềm mến thương
Làm ta vấn vương viết khi gối trên đầu súng
Những khi chiều buông nhớ nhung người thương
Chốn xa xôi ngàn phương chỉ mong rằng em không buồn vì chia ly
Yên lòng người chiến sĩ nhhững ngày biệt ly
Năm mươi hai tuần đất trời lại sang xuân
Có nhau về đây cùng vui trong ngày sum vầy
Phút yêu thương này gửi tình theo gió theo mây
Mang hương xuân khắp miền ru câu nhạc tình mê say
Đêm nay mưa rơi, rơi ngoài phố khuya tả tơi
Em trong tay anh nghe tình hát ru à ơi
Dạt dào từng tiếng mưa không lời
Ngập ngừng ngọn nến như đầy vơi
Thương mà chi để vương vấn mãi
Từng đêm buồn riêng bóng cô đơn
Không gặp anh lòng nghe khắc khoải
Tâm tư vơi đầy em biết gửi cùng ai
Nhìn những hoa mai rơi đầy trước sân
Đàn én chào xuân bay liệng thanh bình
Lòng chợt đau thân nơi viễn xứ
Đón xuân bao người xa lạ
Hồn gởi về một mái tranh quê