Chuyện Xưa Tụi Mình

Ngày em tuổi trăng tròn tôi mới vừa đôi mươi
Nhìn em như hoa nở ngát mùi hương mê say
Trường tan ta đón nhau
Thường hay ra biển vắng ngắm hoàng hôn khi chiều tàn.

Tiếng Ầu Ơ

Nghe tiếng kinh chiều mơ màng con nhớ mẹ yêu
Nhiều năm xa cách phương trời đất khách long đong
Chiều nay ngoảnh lại tóc phai màu
Nghẹn ngào bao hối tiếc công ơn sinh thành con trả chưa xong.

Nhân Tình

Chuyện kể rằng khi xưa hoàng hôn xuống có hai người yêu nhau
Hẹn gặp nhau bến sông thề yêu nhau trọn kiếp không phai màu
Dẫu cho mai này dòng đời lắm bể dâu.

Tâm Tư Trong Mưa

Mưa đêm nay, mưa thấm ướt tim ai lệ tuôn ngắn dài
Mưa rơi rơi trên đường khuya vắng lẻ bóng vầng trăng
Một người vừa ra đi đâu hay chốn đây tiếng mưa cũng như tiếng lòng
Tâm tư trong mưa, tiếng yêu hôm nào giờ là nỗi nhớ nghẹn ngào.

Nghĩa Kỳ Quê Tôi

Nghĩa Kỳ quê tôi, Nghĩa Kỳ bao kỷ niệm
Cho tôi một thời yêu lắm thuở còn thơ
Làm sao quên được một mối tình dang dở
Đôi mắt ai xinh, ôi say đắm quê mình.

Em Bỏ Tình Anh

Em bước ra đi em bỏ lại tình anh
Bao tháng năm qua em nỡ nào đành sao
Quay bước sang ngang em vui bên tình mới
Đành tâm dứt hết ân tình mà người trao.

Em Đã Vội Vàng Quên

Em đã vội vàng quên để rồi bước đi theo người
Em đã xa tôi rồi còn gì nữa mà mong
Dòng đời mênh mông dòng sông vẫn luôn xuôi dòng
Cuốn theo mối tình mà ta đã đậm sâu.

Hơi Thở Ngày Xuân

Mùa xuân đến rồi vàng tươi nắng rơi
Đào mai dáng xinh xuân về em thắm môi
Lòng say lòng đắm hẹn ước trao duyên
Vườn yêu nở hoa gửi trao nhau lời ngỏ

Tình Vội Xa

Tình ơi, tình đã xa tôi rồi?
Tình buồn tôi nào có vui đâu
Tình đi va vào tim quạnh quẽ
Giọt sầu thấm mặn môi
Tôi nhìn tình xa tôi… tôi nhìn tình xa xôi.

Đành Quên

Anh vẫn mình anh trông ngóng bóng em quay về
Em giờ nơi đâu còn nhớ đến anh không
Tình nồng bao năm em đã quên sao người
Quên mái tranh nghèo ngày xưa ta ước mong.