Con phố đã lên đèn mà lên đèn phải xuống phố
Xuống phố để giải ngố, chứ không cái đầu bể hộp số
Vì công việc hàng ngày nên chất chứa toàn vết ố
Thế tao dùng cỏ khô, để tẩy rửa đi hết rồi
Mel 1:
Em thấy được gì qua những nỗi buồn của anh
Anh thấy được gì qua những nỗi nhớ khi em xa anh
Anh đã cố tìm lại em người con gái đã quên anh
Giờ đây mọi thứ vụn vỡ đi tất cả em ơi
Đêm nay trên phố mưa vẫn rơi rơi hoài cho lòng thương nhớ ai
Chắc giờ em ngủ say ru hồn vào mộng đẹp còn anh đếm canh dài
Người ơi thương nhớ thao thức trong đêm buồn em nhớ thương người xa
Giờ mới là buổi trưa sao ngày dài vô tận ngỡ là cả năm trường
Anh đâu biết rằng ngày ta yêu nhau đã đi trên đường phố đông
Bàn tay em xinh ngón măng non đan ngón tình em đâu có biết sẽ rời xa nuối tiếc
Buâng khuâng nhớ nhiều lời anh nâng niu đã ru em vào cõi yêu
Ngủ đi em ơi chớ lo toan suy nghĩ nhiều bên anh sẽ hết nỗi buồn bao tháng ngày
Chúng mình quen nhau bốn tuần
Yêu nhau hai tháng xa nhau một năm trời
Những ngày anh xa vắng em
Trời không sắc xanh tuôn lá úa lìa cành
Mình thương nhau đã lâu tình nghĩa như vợ chồng
Bao năm mặn nồng anh yêu có em thôi
Đành lòng sao em quên tháng ngày mình chung lối
Em nói yêu thương rồi không bao giờ rời xa anh
Đường vào tình yêu năm xưa có anh và tôi bên nhau kết nên chuyện đời
Những chiều loan nắng bước vào công viên dìu nhau đi trong luyến thương
Giờ người ra đi để vạn lần thương cho ai đã yêu
Khi yêu biết đâu ngày mai đến khi xa rồi lối mộng đìu hiu.
Nếu lỡ hết yêu thì coi như mình hết duyên rồi
Nếu lỡ hết yêu thôi như là kỷ niệm ngày qua
In dấu thời gian tóc phai màu, còn gì cho nhau lỡ nhịp cầu
Hai đứa không thành thôi đành dang dở người ơi.
Những ngày anh đi khỏi ai dìu em qua phố nhỏ
Cho em bước lên thiên đường
Lồng lộng thương yêu bỏ rong chơi anh bước chân vào đời lời chưa nói
Nên em hay hờn dỗi
Rồi người không còn nhớ ta với ta buồn chờ
Từng đêm trên căn gác nhỏ
Mang cơn mộng nào tay trói tay đau
Mộng lòng như giấc mơ ngoảnh mặt ai chối bỏ