Từ khi đến xứ người đất lạ
Đời đẩy xô con ôi bao cảnh đoạn trường
Tả tơi giữa biển đời xuôi ngược
Ngày qua tháng lại vạn sầu chỉ mình con.
Mấy năm miệt mài
Đường hành quân đêm ngày giấc ngủ hao mòn
Từ miền xa xôi dấu chân khắp nẻo
Sông hồ đã quen tên đồng bằng in dấu giày
Trở về thành phố sau bốn năm giã từ tôi tìm gặp người xưa
Bạn bè giờ đâu tình nhân ở nơi đâu lòng tôi bỗng xôn xao
Phố cũ phai màu chợt thấy dâng sầu
Có còn gì đâu câu hứa năm nao
Bây giờ riêng tôi lẻ bóng phương nào.
Đành phụ tình nhau khi đường yêu, nay lạc mất lối về
Đành phụ tình nhau khi đò yêu, đã tách bến sang sông
Đành phụ tình nhau khi yêu đương, trái ngang bẽ bàng gieo trong nhau
Đắng cay, phũ phàng, duyên lỡ làng mộng tình thôi vỡ tan.
Bao năm tha phương, nơi đất khách quê người
Hôm nay ta về, ta về thăm cố hương
Mẹ kính yêu ơi, đã qua thời lam lũ
Mẹ kính yêu ơi con không thể nào quên
Mẹ tần tảo nuôi con mong từng ngày khôn lớn
Lời hát bên nôi, tiếng ru hời à ơi
Ngược bước thời gian giờ tôi về thăm
Trường cũ ngày xưa đã xa nhiều năm
Từ khi cách biệt thương nhớ
Đời như giấc mơ nhẹ trôi
Thầy tôi tóc nay bạc thêm.
Tôi yêu điệu Bolé ro như mãi yêu người tình muôn thuở
Tôi yêu điệu Bolé ro như đã yêu người tình trong mơ
Tôi ôm đàn ngu ngơ hát lên khúc mong chờ
Xưa em còn ngây thơ nhưng đã gieo lời thương nhớ
Mình thường hẹn nhau ngày cuối tuần phải không anh
Chuyện về tình yêu hai đứa mình đành ngăn cách
Đêm ghế đá công viên con phố vắng không tên
Có anh là có em.
Trong say đắm câu ca, em bước vào ngày vui mới
Vang lên tiếng ngân nga, sân khấu mùa thi thứ ba
Bài tình ca em hát, quá mượt mà nghe thiết tha
Bài tình ca chan chứa, đượm tình bole ro
Buồn ơi từ đây xin chào mi
Đừng đến với ta nữa làm gì
Ngươi đến cho lòng ta thêm khổ
Ngươi đến cho lệ hoen khoé mi