Trò chơi thuở bé, anh ưa kéo mo cau chở em quanh ngõ vườn
Cô bé mỹ miều cười run run bờ vai tay ôm chắc vành mo
Chiếc tàu mo nhỏ bé anh giả người phu xe hỏi đi đâu bé à
Em trả lời nhà em ở cuối thôn mo cau anh lại kéo làm vui cô gái nghèo
(theo phần trình bày của ca sĩ Như Quỳnh)
Nếu chiều nay không có anh, ai sẽ đưa em về
Trời sắp đổ cơn mưa, sao anh còn đứng mãi
Hãy nói một lời, có phải anh giận em
Có phải anh giận em
Anh về thăm quê sa mưa giông chiều nước lũ
Bầu trời âm u xuồng ba lá chẳng nơi neo
Tìm người em yêu, cô hàng xóm thuở năm nào
Cây trứng cá chung rào bao kỷ niệm thời thơ ấu
Chiều xưa có ngọn trúc đào
Mùa thu lá rụng bay vào sân em
Trời thu gió lạnh êm đềm
Vàng sân lá đổ cho mềm chân em.
Ngày xưa cứ tưởng xa em là chết
Ai ngờ con sáo vẫn sang sông
Ai ngờ em rồi cũng lấy chồng
Em rồi cũng theo chồng đâu sợ chết ai.
Ngày mình yêu nhau, hai đứa ước mơ trầu cau
Em đâu có ngờ rằng hai đứa xa nhau
Giờ buồn không anh, biết mộng xưa chẳng thành
Em tin không phải mình mà vì đời chia rẽ…
Mai lỡ hai mình xa nhau
Đừng khóc cho mi hoen sầu
Ghi nhé em chuyện buổi ban đầu
Đừng để tình ta phai tàn mau
Lời nguyền xin khắc sâu
Thức trắng đêm nay chép lại nhật ký của hai đứa mình
Đường yêu anh bước chân vào gặp em là muôn bức tranh
Tình ta ngày ấy có anh như đêm có ngày
Có em như chiều có mây, hai đứa yêu trong tình đắm say
Từ ngày bọn mình chia tay đến nay đã ba năm vừa đầy
Từ dạo giã từ gian nan thôi trả anh màu áo lãng du
Các anh vẫn miệt mài vui đời trai chiến đấu
Tôi không quên nguyện cầu cho bạn bè họp nhau
Ngày tháng qua mau ba năm rời tay súng